Hắn không hứng thú với Hoàng vị, sở dĩ hắn còn ở đây là để trả thù, để đè nát tất cả những kẻ đã làm hại tới nàng.
Từ Thái phó nhìn Mạc Ảnh Quân của hiện tại trong đầu bỗng hiện lên dáng vẻ hắn vẫn còn là một thiếu niên mười mấy tuổi, hắn ngông cuồng tự đại, chưa từng che giấu đi thực lực của chính mình. Ai cũng nghĩ hắn sẽ là quân chủ tương lai, nhưng biến cố đó đã khiến hắn suy sụp. Mạc Ảnh Quân ở Tiêu gia ba ngày không ra ngoài, sau khi xuất hiện trở lại ánh mắt đã mất đi nhiệt huyết. Chỉ có Từ thái phó nhận ra trong đôi mắt tĩnh lặng ấy, chứa đựng sát khí nồng đậm bao nhiêu, nó không nên xuất hiện ở một đứa trẻ 11 tuổi.
Hắn quỳ trước điện Thái An một ngày một đêm cũng xin được thánh chỉ đi tới quân doanh, dẫn binh đánh trận. Từ đó chưa từng về kinh, cho tới ngày Hoàng đế băng hà. Mạc Ảnh Quân chạy về tới nơi nhưng đã muộn, cũng không có cơ hội nhìn cha lần cuối. Từ Thái phó cho rằng hắn đưa bản thân mình đi xa để
ngăn cản chính mình, ngăn cản hắn có suy nghĩ bất kính với Hoàng đế. Cũng là tạo cho bản thân một lực lượng, một quyền lực vững chắc.
Cho tới ngày hôm nay Mạc Ảnh Quân vẫn như thế, nhưng hắn đã không còn che giấu đi sát khí của mình. Mạc Ảnh Quân để lộ toàn bộ lực lượng của hắn, khả năng cùng với sự nhẫn tâm đến khiến người ta sợ hãi.
“Ta nghe nói hai vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-phi-bi-trao-doi/3647352/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.