Thời Khiêm cùng Mạc Ảnh Quân, Thời Vân Triệt sang phòng bên cạnh để lại không gian riêng cho Từ thị. “ Nhạc phụ tới tìm ta có việc gì sao?”
Mạc Ảnh Quân không vòng vo trực tiếp hỏi luôn, thái độ của Thời Khiêm hẳn là không chỉ tới thăm Hứa Quân Dao.
Thời Khiêm cũng vào thẳng vấn đề: “ Vương gia đã chiếm giữ kinh đô gần một tháng, không biết sau đó ngài có dự định gì?”
“Nhạc phụ muốn ta đăng cơ sao?” Mạc Ảnh Quân không mặn mà gì với ngôi vị Hoàng đế, nếu không phải ngày đó Hứa Quân Dao gặp nguy hiểm hắn tuyệt đối sẽ không chiếm đóng kinh thành. Mạc gia quân chinh chiến nửa đời người bây giờ lại bị người người chửi rủa, đây không phải kết quả mà hắn mong muốn. Mà nàng tới giờ vẫn chưa tỉnh, Hứa Quân Dao một ngày không tỉnh, Mạc Ảnh Quân cũng chẳng muốn làm gì cả.
Thời Khiêm phần nào hiểu được hắn không muốn làm vua, nhưng nước không thể cứ không chủ. Ngày hôm qua Hoàn các lão tới tìm ông muốn ông khuyên hắn lấy đại cục làm trọng. Con gái ông cũng không muốn cục diện ra như thế này. “ Vương gia, ta biết trong lòng ngài khổ sở nhưng nước không thể không có vua! Lê dân bách tính cũng không thể không có nơi nhờ cậy! Tiên đế vừa băng hà, Mạc Hi cũng vừa trải qua loạn lạc còn chưa ổn định, nếu như tình trạng này tiếp tục kéo dài, đất nước mà ngài cố gắng dành về sẽ sụp đổ mất!”
Thời Vân Triệt cũng biết cục diện nghiêm trọng nhưng bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-phi-bi-trao-doi/3552094/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.