Sau gần một tháng Mạc Ảnh Quân về kinh, Thời Khiêm đem theo thê tử từ cửa sau vào cung. Thời Vân Triệt là người dẫn đường, Thời Vân Triệt và mẫu thân một năm không gặp, mẫu tử gặp nhau liền rơi nước mắt. Thời Vân Triệt không có mấy khi xa nhà lâu như vậy, hắn là người trọng tình cảm, đối với Thời Vân Triệt mà nói không có gì quan trọng hơn gia đình. Vậy nên khi để hắn lựa chọn giữa ước mơ làm đại tướng quân và an nguy cho toàn gia đình, hắn đã không do dự mà chọn gia đình. Lần này ra trận hoàn toàn là ngoài ý muốn nhưng hiện tại cũng không ai có khả năng uy hiếp tới an nguy của nhà hắn nữa. Chỉ có điều muội muội hắn lại….
“ Triệt nhi con gầy đi rồi! Bên ngoài vất vả, đợi khi về nhà mẫu thân làm đồ ăn ngon cho con!”
“ Mẫu thân con không vất vả, người vất vả là muội muội!” Nhắc tới Hứa Quân Dao, cả nhà ba người đều im lặng. Từ thị lặng lẽ lau nước mắt. “ Đều tại chúng ta, Mạc Phong Tức tên súc sinh đó lấy ta và mẫu thân ra đe dọa muội muội con không thể phản kháng mới phải nghe theo hắn!” Thời Khiêm chỉ hận ngày đó bị giữ lại trong cung không quyết liệt một chút, làm hại con gái vì cứu ông mà rơi vào hang sói, bây giờ rơi vào tình cảnh này. Thời Khiêm ngày ngày trước khi ngủ đều tự trách rất lâu.
“ Chuyện này cũng không thể trách người, con chỉ hận không thể chém chết hắn! Nhưng Vương gia lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-phi-bi-trao-doi/3544772/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.