"Mẫu thân, Phật nói, tu công đức lại tu mặt mũi, chúng ta tu cái gì a, ngay cả cái lót dạ đều không đưa đến, còn trông cậy nàng có thể thiệt tình cầu nguyện thần phật giúp chúng ta sao?" Trình Lục Nương nói.
Trình đại phu nhân bị nữ nhân nói đến choáng váng đầu.
"Chính là lót dạ thôi, người ta là đạo quán, cũng không cửa hàng ăn, có thể nào lúc nào cũng làm lót dạ bán a." Nàng nói, "Ngươi nghĩ nhiều rồi."
"Mẫu thân, thấy mới biết." Trình Lục Nương nói, "Nàng đây là không đem chúng ta để ở trong lòng, đối với chúng ta không quan tâm."
Trình đại phu nhân lêntiếng nói được.
"Ta đã biết, ta đã biết, ta sẽ hỏi nàng một chút." Nàng nói.
Trình Lục Nương này mới an tâm tiêu sái đi, Trình đại phu nhân vừa muốn nằm xuống nghỉ một chút, vú già lại bước nhanh vào, nói thầm ở bên tai vài câu, sắc mặt Trình đại phu nhân xanh mét.
"Ta bất công nàng thì sao?" Nàng nói, chống tay ngồi dậy, cắn răng, "Đồ cưới của mẫu thân người ta, nuôi sống già trẻ ăn uống một nhà chúng ta , ta chính là cho nàng ta được ăn ngon được uống ngon, thì sao? Bất bình?"
Nàng cười lạnh một tiếng.
"Muốn có đãi ngộ khác, các ngươi tìm mẫu thân có nhiều đồ cưới đi." Nàng nói.
Vú già cúi đầu không nói.
Nữ nhân lúc thân mật thì khắng khít, một khi ngăn cách, việc nhỏ như hạt vừng cũng giống như thiên hà, không có cách vượt qua.
Thật không nghĩ tới, chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nuong-y-kinh/2216364/quyen-3-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.