Sáu bảy Thiếu niên anh tuấn bảo vệ bốn xe ngựarất nổi bật trên đường.
Tới gần ngày tết, người du lịch càng ngày càng nhiều, nhất là nhóm nữ thân quyến nhà phú quý.
Dù là trên đường nhiều người, Trần gia này cũng đưa tới vô số ánh nhìn chăm chú.
Tư thế nhóm thiếu niên oai hùng bừng bừng trước mở đường sau ủng hộ, màn xe theo gió thỉnh thoảng nhấc lên truyền ra tiếng nữ tử vừa nói vừa cười, cùng với tiếng trâm cài thuý ngọc lắc lắc.
Người đi trên đường né tránh.
"Còn chưa đến lúc mai nở rộ, cả nhà Trần gia này đi du lịch là vì cái gì?" Ven đường có người nghi vấn nói.
Quan lại người ta du lịch, vì tránh người không có mắt mang đến phiền toái không cần thiết, trên xe ngựa đều có kí hiệu.
Bình thường dân chúng không nhận ra, chỉ một ít người phú quý và một ít người đọc qua sách vở hoặc là có tâm leo lên phú quý, hoặc là đám người dựa lưu manh vô lại vào sinh sự để sống, tự nhiên biết rõ.
Rất nhanh có người nhận ra đoàn người Trần gia.
Trên đường xe ngựa tránh cũng mau.
"Có lẽ là vì chim sẻ?" Có người nghiêm trang nói.
Chung quanh vang lên một mảnh cười vang.
Nhà Trần đại nhân làm món chim sẻ thật ngon, đã là chuyện mọi người Kinh Thành đều biết.
Chim sẻ là vật hoang, chính là món ăn ở nông thôn thô nhân tán gẫu để giải thịt thèm ăn mà dùng, chưa bao giờ đi lên nơi thanh nhã, từ truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nuong-y-kinh/2216312/quyen-3-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.