Trình Kiều Nương dừng chân. Chu Lục Lang dừng lại quay đầu nhìnnàng.
"Tiểu thư?" Tỳ nữ thấp giọng hỏi.
Làm sao vậy?
Trình Kiều Nương quay đầu, nhìn ngoài cửa.
"Công tử, sao ta lại thành người khi dễ nữ nhân và trẻ nhỏ rồi, chẳng lẽ bởi vì nàng là nữ nhân và trẻ nhỏ, ta cũng chỉ có thể trưng khuôn mặt tươi cười đón chào, đòi tiền thì phải trả thù lao?"
"Đúng vậy, công tử, ngươi không biết nguyên nhân, chớ nên nói loạn."
"Nữ nhân này đã đến nháo thiệt nhiều lần, đã không còn làm ở nhà ta rồi, có thể nào lại trả cho tiền công!"
Ngoài cửa Đậu Thất cùng với bọn tiểu nhị sôi nổi nói với công tử trẻ tuổi.
"Mặc kệ lý do ra sao, sao lại động thủ với nữ nhân và trẻ nhỏ?" Công tử trẻ tuổinói, vừa đưa tay đỡ người, "Ngươi được xưng là "Thần Tiên cư", ngươi làm như thế, Thần Tiên làm sao có thể đến ở?"
Thật sự là phần tử trí thức cổ hủ!
Đậu Thất nhíu mày, kỳ thi tới gần, phần tử trí thức tới Kinh Thành càng ngày càng nhiều.
"Thần Tiên ở hay không ở, không phải ta định đoạt, cũng không phải công tử ngươi định đoạt." Hắn cười lạnh một tiếng, vung tay lên, "Đuổi người đi, lại đến nháo, báo quan phủ có kẻ lừa bịp tống tiền! Ta mở tiệm cơm, cũng không phải nơi làm từ thiện!"
Công tử trẻ tuổi thật tức giận.
"Xử sự như thế, sao xứng với tên gọi hay!" Hắn nói.
Đậu Thất vui vẻ, quay đầu lại nhìn công tử trẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nuong-y-kinh/2216283/quyen-3-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.