Ngay cả tên tửu lâu gia truyền còn từ bỏ, đổi chỗ thì tính cái gì.
Chưởng quầy vâng một tiếng.
". . . ông nội cũng nói, đến lúc đó hắn sẽ đi cổ động, Đậu gia chúng ta cũng sẽ thành cửa hàng có tiếng trong kinh rồi." Đậu Thất gia nói xong nở nụ cười.
Ngoài cửa tiểu nhị đến ngắt tiếng cười của hắn.
"Chuyện gì?" Đậu Thất gia mất hứng hỏi.
Tiểu nhị sợ hãi tiến vào, nói rõ sự tình.
"Chắc là hoài nghi chúng ta dùng thịt không tươi. ." Chưởng quầy thấp giọng nói.
Đậu Thất gia trừng mắt.
"Gần đây, các ngươi dùng thịt không tươi?" Hắn thấp giọng hỏi.
"Lượng dùng quá lớn, nhất thời cung ứng không kịp, thi thoảng cũng phải dùng đến thịt thứ phẩm." Chưởng quầy mang theo vài phần ngượng ngùng nói, "Nhưng mà, cũng không quản được. . ."
Đậu Thất gia trừng hắn một cái.
"Cẩn thận một chút, đừng hỏng chuyện." Hắn nói.
Chưởng quầy không ngớt lời xưng vâng.
"Còn cho đầu bếp đi sao?" Tiểu nhị hỏi.
"Đi, nàng muốn gặp, chúng ta phải đi, về phần đi đến nói cái gì, đây không phải chúng ta làm chủ sao?" Đậu Thất gia chẳng hề để ý cười nói.
Tiểu nhị giật mình.
"Phải, phải, Thất gia anh minh." Hắn liên tục khen ngợi.
Bị một tiểu nhị khen ngợi không coi là cái gì đắc ý.
"Lăn xuống đi, ngu ngốc." Đậu Thất gia cười mắng.
Sau khi đi xuống đồ ngốc kia rất nhanh gọi đầu bếp tới, mang theo thịt cùng dao găm đi vào gặp Trình Kiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nuong-y-kinh/2216282/quyen-3-chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.