Editor: Puck - Diễn đàn
Trên hai gò má trắng nõn như ngọc của Lâm Thấm bay lên từng mảnh ửng đỏ, trong mắt lóe lên từng ngôi sao, kiều diễm ướt át, xinh đẹp tuyệt luân.
Cao Nguyên Dục nhìn ngây dại.
“Cao tiểu bàn, ngươi muốn gặp ta, có chuyện gì à?” Lâm Thấm hỏi.
Giọng Cao Nguyên Dục thật thấp, ấm áp lưu luyến, hơi khàn khàn, “Không có chuyện gì. Chỉ muốn gặp nàng.”
Mặt Lâm Thấm càng đỏ hơn, da thịt cực kỳ non mịn như muốn nhỏ ra máu.
Nàng trốn ra sau cây cột.
Gương mặt Cao Nguyên Dục cũng nóng lên, hắn cũng trốn đi.
Trong rừng có gió nhẹ thổi qua, trong gió mang theo chút lạnh lẽo, Cao Nguyên Dục cảm thấy dường như khá hơn chút, sắp hơi lạnh…
“A Thấm, ít ngày trước ta đã muốn tới gặp nàng.” Cao Nguyên Dục dựa lưng vào cây cột, dịu dàng bày tỏ tâm sự, “Ta muốn nói cho nàng biết, cho dù người khác đối với ta như thế nào, ta chỉ nghĩ tới nàng, chưa bao giờ nghĩ tới người khác.”
Lâm Thấm nghe được lời nói dịu dàng của hắn, giống như một dòng suối nhỏ chảy qua đáy lòng, ngọt ngào, nhẹ nhàng khoan khoái, thư thái bao nhiêu.
Nàng lộ ra nửa gương mặt, giống như giận mà không phải nhìn nhìn sang đối diện.
Cao Nguyên Dục cũng lộ ra nửa gò má.
Khuôn mặt trời sinh hoàn mỹ vô khuyết của hắn, đôi mắt y hệt mặc ngọc, lỗ mũi rất thẳng, môi như son, dung nhan như ngọc, mặc dù chỉ lộ ra nửa gương mặt, nhưng không thể bắt bẻ, xinh đẹp rạng rỡ.
Hai người vui sướng nhìn nhau vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nu-lam-gia/1348990/chuong-173.html