“Nhị ca, muội muốn nghỉ học.” Lâm Thấm thanh thúy nói.
Lâm Hàn theo thói quen gật đầu, “Được.”
“Về sau không cho ca quản muội nữa.” Lâm Thấm được voi đòi tiên.
“Được.” Lâm Hàn không có dị nghị.
Hôm nay hắn cực kỳ dễ nói chuyện, cho dù Lâm Thấm nói gì, hắn đều gật đầu.
“Mặt trời mọc ra đằng tây nha.” Lâm Thấm thấy hắn không chút nghĩ ngợi đồng ý, cảm thấy hơi ly kỳ, giơ tay đẩy hắn một cái, “Nhị ca, không phải ca vẫn lảm nhảm làu bàu, nói muội còn phải bị hạn chế sao?”
Lâm Hàn ngu ngơ cười cười, trên mặt là nụ cười như mộng ảo.
Lâm Thấm vốn hào hứng bừng bừng muốn trêu chọc nhị ca nàng, nhưng mà Lâm Hàn vẫn cứ luôn cười ngây ngô, Lâm Thấm lại cảm thấy không có ý nghĩa gì, ngược lại nhớ tới một người khác, hào hứng tính toán, “Cao Trường Hạo còn thiếu ta một vụ đánh cược, ta nên đi thu chứ nhỉ?”
Lâm Phong hỏi vội: “Nữ nhi ngoan, a Hạo nợ con đánh cược gì vậy?”
La Thư khuyên nàng, “Con là trưởng bối, đừng cứ chấp nhặt với a Hạo vãn bối vậy, được không?”
Lâm Thấm cười, “Cũng không có gì đâu, chính là Cao Trường Hạo đánh cược thua rồi thì phải tự mình viết lên tấm bia đá ở Tề Vương phủ, thừa nhận mình thất bại thôi.”
Lâm Thấm muốn đi Tề Vương phủ thu tiền đánh cược, còn lôi kéo phụ mẫu và ca tẩu, cháu trai cháu gái đi cùng, “Trừ nhị ca, chúng ta đều đi. Nhị ca thì thôi, ở nhà một mình cười ngốc nghếch đi, đừng ra cửa. Nếu để Cao Trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nu-lam-gia/1348963/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.