Bàng Đắc Tín như nghe thấy tiên âm, “Đi mau.” Mang theo các nội thị hầu hạ hoàng đế nhanh chóng rời khỏi sơn động.
Ra khỏi sơn động, hoàng đế bước nhanh lên núi, sắc mặt vô cùng khó coi.
Các nội đi đi theo sau lưng hắn không gần không xa, người người nơm nớp lo sợ trong lòng.
Cao Nguyên Dục chạy chậm đuổi theo hắn, “Phụ hoàng, Lâm Thấm đang ở trên núi ngắm cảnh đẹp đó, chúng ta lại xui xẻo gặp phải những thứ này, mới vừa rồi nếu nàng cũng ở đây...”
“Dục nhi nói nhăng gì vậy?” Hoàng đế nhướng mày, lạnh lùng nói: “Cảnh tượng dơ bẩn như vậy, nữ hài nhi gia sao có thể nhìn được?”
Cao Nguyên Dục thì thầm nho nhỏ, “Không thể nhìn thì không thể nhìn thôi, dù sao nàng không nhìn thấy.”
“Nghe cũng không thể nghe!” Giọng hoàng đế càng thêm nghiêm nghị.
“Dạ, không thể nghe.” Cao Nguyên Dục vâng dạ.
Lương Luân đi theo sau lưng hoàng đế, đồng tình nhìn hoàng đế. Haizzz, nhìn thấy tình cảnh như thế ở hậu uyển hoàng cung, cậu cũng thật đáng thương đi, nhi tử ruột của cậu lại dâm loạn cung đình ở đây...
Hoàng đế tức giận không thôi, kêu Bàng Đắc Tín lên phân phó, “Chặn sơn động kia lại, để mấy người Phùng quý phi, Phùng Quốc Thắng tự mình đi nhìn xem, cho trẫm một câu trả lời thỏa đáng.”
Bàng Đắc Tín lĩnh chỉ, dẫn theo mười nội thị quay lại, vừa chặn sơn động, trông chừng nghiêm mật, vừa sai người đi gọi Phùng quý phi với Phùng Quốc Thắng.
Hoàng đế đi thẳng đến Ngự Cảnh đình.
Lâm Thấm đang cùng với Tề Vân thưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nu-lam-gia/1348926/chuong-109-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.