Sẽ bị nhị ca nói chết, là có ý gì?
“A Thấm, nhị ca của muội rất thích dạy dỗ sao?” Tề Vân hỏi.
“Không phải thích dạy dỗ bình thường.” Lâm Thấm thưởng thức ống tròn nhỏ trong chốc lát, lại thu nó vào trong ngực, “Ca ấy rất thích buồn lo vô cớ, sợ cha nương và đại ca đại tỷ sẽ làm hư muội, cho nên cả ngày lẫn đêm ca ấy đều canh chừng muội chằm chằm, nhất định phải dạy dỗ muội thành bé ngoan.”
Tề Vân không khỏi mỉm cười, “A Thấm muội đã rất ngoan rồi.”
Hài tử như vậy còn không trầm trồ khen ngợi, vậy hài tử nào có thể trầm trồ khen ngợi chứ.
Lâm Thấm làm mặt quỷ, “Không phải vậy đâu, nhị ca của muội cảm thấy muội còn có thể có chỗ thay đổi. Ca ấy, chính là một tiểu cổ hủ, thích làm lão sư của muội, thích trông chừng dạy dỗ muội, không ngại cực khổ, ngày ngày phải lên lớp cho muội.”
“Thì ra nhị ca của muội là như vậy.” Tề Vân mỉm cười.
Nhị ca là như vậy, thế... đại ca nên có dáng vẻ gì đây...
Lâm Thấm cất kỹ ống tròn nhỏ, kéo Tề Vân đi ra ngoài, “Tề tỷ tỷ, chúng ta đi thôi, để tên bại hoại này nằm trên đất lạnh một lúc, tỉnh táo một chút.”
Tề Vân nắm tay nhỏ bé của nàng đi ra ngoài, hơi ngạc nhiên, “A Thấm, muội có thể tùy ý ra vào hoàng cung sao?”
Lâm Thấm cười bướng bỉnh, “Muội đương nhiên không thể tùy ý ra vào hoàng cung rồi, nhưng mà Luân ca ca và a Dục thì có thể đó. Muội giả thành tiểu thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nu-lam-gia/1348925/chuong-109-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.