Editor: Puck - Diễn đàn
Búp bê bằng bùn trong tay vẫn đáng yêu, nhưng không nhúc nhích, cũng sẽ không đáp lại hắn.
Giọng Cao Nguyên Diệu thật thấp, giống như nói mơ: “Năm ấy nàng mới bốn tuổi, nàng có phải… Không còn nhớ không?” Trong ánh mắt sâu thẳm của hắn có ý bàng hoàng.
--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----
Khuông tiên sinh ở trong giấc mộng bị người đánh thức, “Khuông tiên sinh, Khuông tiên sinh! Ngài tỉnh dậy đi, Điện hạ có việc gấp!”
Khuông tiên sinh dụi mắt ngồi dậy, thấy trước mắt là Tần Vũ Dương, Đặng Hợp thị vệ thân tín của Hoài Viễn Vương, lập tức bật dậy rời giường, “Được, ta đây liền đi qua.”
Khuông tiên sinh cho rằng Hoài Viễn Vương có chuyện gì khẩn cấp muốn thương lượng với ông, ai ngờ gặp mặt, lại thấy trong tay Hoài Viễn Vương đang cầm búp bê bằng bùn chơi, trịnh trọng như có chuyện lạ hỏi ông: “Khuông tiên sinh, tiểu cô nương bốn tuổi sẽ nhớ sự việc sao?”
Trong nháy mắt, trên mặt Khuông tiên sinh xuất hiện vẻ ngây ngốc. Sau một lúc lâu, mới ôn hòa nói: “Điện hạ, không câu nệ là tiểu cô nương hay tiểu tử, bốn tuổi phần lớn đều không nhớ.”
Thấy Hoài Viễn Vương có vẻ thất vọng, nói: “Nhưng cũng không thể vơ đũa cả nắm, nếu thật sự thông minh hơn người, có khả năng lại khác.” Không thể không cho mình đường lui.
Từ chỗ Hoài Viễn Vương đi ra, trở lại phòng ngủ của mình, dọc theo đường đi Khuông tiên sinh vẫn mơ hồ.
Khi lên giường, nằm chết dí trên gối đầu, ông ngược lại tỉnh táo, trở mình một cái ngồi dậy, “Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nu-lam-gia/1348801/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.