Editor: Puck - Diễn đàn
Lâm Thấm bình thường rất sống động đáng yêu, chỉ khi nào nàng cảm thấy mình bị uất ức, sẽ tỏ vẻ vô cùng đáng thương.
Cha nương nàng, ca ca tỷ tỷ, đều rất đau lòng.
Lâm Phong, La phu nhân và ca ca tỷ tỷ nàng đều dịu dàng nhỏ nhẹ dụ dỗ nàng, “Không phải cười con nha, a Thấm, thật sự không phải cười con. Là nói chuyện với con rất thú vị, chúng ta mới có thể cười. Một tiểu hài tử giống vậy không thể nói ra lời như vậy đâu, a Thấm nhà chúng ta thật sự không giống người bình thường, quá thông minh rồi! Cho nên, sao chúng ta lại không thoải mái cười to đây? Đây không phải là giễu cợt, là đang khen ngợi con, bày tỏ thưởng thức và yêu thích lời nói của con.”
“Thật sao?” Mắt to của Lâm Thấm đảo tròn.
“Thật sự!” Cha và nương của nàng dùng lực mạnh gật đầu.
“Thật sự!” Ca ca tỷ tỷ của nàng thề son sắt.
“Gạt người là con chó nhỏ.” Lâm Thấm một lần nữa theo chân bọn họ xác nhận.
“Gạt người là con chó nhỏ!” Cha nương nàng và ca ca tỷ tỷ không chút do dự.
Không chỉ miệng thừa nhận, bọn họ còn ngoắc tay với Lâm Thấm, bày tỏ những lời này không phải nói lung tung một chút, rất chính thức, vô cùng thành khẩn.
“Là như thế này nha.” Lâm Thấm hài lòng, cười hì hì.
Nàng không hề cong môi nữa, cũng sẽ không hờn dỗi, vui vẻ lại sung sướng.
Lâm Phong và La phu nhân trao đổi một ánh mắt vui sướng.
Một khi Lâm Thấm vui mừng, lời nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nu-lam-gia/1348800/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.