Bên đường đất có căn nhà nhỏ, tuy nói đơn sơ, nhưng dọn dẹp sạch sẽ. Trước nhà đắp lán cỏ, dưới lều có sắp xếp bàn ghế ngay ngắn, hai bên có hai cây cột đứng thẳng, trên gậy treo chiêu bài ngay ngắn, một cái viết chữ "Trà", một cái viết chữ "Mì", đón gió tung bay, rất có ý cảnh.
Đây là một quán trà, kiêm tiệm mì đơn giản chuyên cung cấp đồ cho khách đi đường, để người đi đường dừng lại nghỉ ngơi.
Thời tiết đầy nắng, trong quán trà đơn sơ mà sạch sẽ có vài nhóm người ngồi chung, có người uống trà, có người ăn mì.
Trong đó làm người khác chú ý nhất là một công tử trẻ tuổi mặc áo dài màu xanh nhạt, sắc mặt sáng sủa hồng hào giống như dương chi bạch ngọc, tuấn tú tao nhã, tác phong nhanh nhẹn.
Phan bá tự mình đem một chén mì thịt bò nóng hổi tới đây, "Xin từ từ dùng."
Công tử trẻ tuổi cười nói: "Phan bá, mì thịt bò của ngài là nhất, ta ăn trăm lần cũng không ngán." Cúi đầu hít hà, trên khuôn mặt tuấn tú hiện ra vẻ say mê.
Nếu như hắn vốn bay bổng bồng bềnh, giống như một vị tiên lạc vào phàm trần, lúc này hắn lại nhiễm khói lửa nhân gian, dễ thân đáng yêu giống thiếu niên nhà bên.
Mấy người khách qua đường nhìn trộm hắn, ánh mắt sáng quắc, ngứa ngáy trong lòng, thật muốn qua nói mấy câu, xem có thể kết bạn, chiếm chút tiện nghi hay không. Nhưng ánh mắt của công tử trẻ tuổi kia có ý vô ý xẹt qua, cặp mắt sáng ngời, sạch sẽ trong suốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nu-lam-gia/1348796/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.