“Dao nhi... Dao nhi, đừng sợ, mẫu thân ở đây, mẫu thân luôn ở bên con.”
Tô Thanh lo lắng vết thương của nàng, thu thập xong chén đũa nên tới xem nàng, khi vào phòng thì thấy nàng cuộn tròn mình lại, khuôn mặt đầy nước mắt.
Mộc Vân Dao mở to mắt, nhìn thấy Tô Thanh, theo bản năng, nàng cười tươi một cái: “Mẫu thân, làm sao vậy?”
“Vết thương của Dao nhi đau nên mới khóc thương tâm như vậy sao?” Tô Thanh lo lắng nhìn nàng.
Mộc Vân Dao sờ sờ mặt, tay dính đầy nước mắt: “Vết thương của con thì không đau, chỉ là con mơ gặp được phụ thân.”
Nàng chuyển dời đề tài, không muốn đem những gì mình vừa trải qua nói ra, quá khứ đen tối mà nàng trải qua, một mình nàng gánh là đủ rồi. Nói đến phụ thân Mộc Thành, Mộc Vân Dao đau đớn vô cùng. Phụ thân đối với nàng sủng ái vô cùng, có phụ thân ở bên, tổ mẫu Lý thị tuyệt đối không dám khi dễ nàng và mẫu thân như thế. Thế mà, phụ thân lại chết đuối dưới sông...
Bỗng nhiên, trong đầu Mộc Vân Dao lóe lên một sự việc: “Mẫu thân, con nhớ rõ ràng kỹ năng bơi của phụ thân vô cùng tốt.”
Đời trước, nàng chỉ nghĩ phụ thân ngoài ý muốn qua đời, cũng không có nghĩ sâu xa, nay xem ra, chuyện này khắp nơi lộ ra sự lạ thường. Lúc phụ thân chết đuối, trời đã chuyển sang mùa đông, lạnh đến nước bị đóng băng, phụ thân đi xuống sông làm cái gì? Rồi sau đó không bao lâu, nàng cùng mẫu thân bị bán vào Trương phủ, mẫu thân chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nu-doc-phi/1259258/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.