Từ thất gia ngồi bên bàn vừa lột hạt dẻ vừa nhìn hai tiểu cô nương chơi với chó nhỏ. 
Khi gặp Nhiễm Tử Hề vào ba tháng trước, hắn đã cảm thấy nàng là một cônương động lòng người, lúc này nàng đang chơi cùng Từ Mộng, lại toát ramột vẻ đẹp mê người. Nàng làm cho nam nhân có một loại xúc động khácthường. 
“Hề tỷ tỷ, Tuyết Tuyết muội giao cho tỷ, tỷ xem nó rất thích tỷ nè.” TừMộng thấy Tử Hề thật tình thích chó con giống nàng ta, nên quyết địnhtặng cho nàng một con. Dù sao các ca ca có bản lĩnh, nếu nàng ta muốn,Tam ca nhất định sẽ mang về nữa. 
Tử Hề thật sự rất thích Tuyết Tuyết, nhưng trong lòng cũng hiểu đâykhông phải giống chó cỏ thông thường, mà là một giống chó Tây Dương quýbáu. Nàng e ngại nhận một món quà quý như vậy. 
“Thôi, chú chó này rất quý hiếm, tỷ không thể nhận.” 
“Ai nha! Không quý hiếm gì đâu, chỉ là một chú chó nhỏ thôi.” 
Tử Hề lắc đầu, không dám nhận. 
Từ thất gia nhìn hai cô nương rối rắm, cảm thấy rất buồn cười, nói:“Muội muội, nếu Nhiễm cô nương không nhận, muội đừng tặng. Muội nhờ nàng mang về chăm sóc, qua mấy ngày, hai người so coi người nào chăm sóc tốt hơn. Sau này, Nhiễm cô nương không muốn chăm nữa, thì muội ôm lại vềnhà.” 
Biện pháp này vẹn cả đôi đường. Tử Hề vui vẻ gật đầu, Từ Mộng cũng cườinói: “Cầu Cầu của muội nhất định mau lớn hơn, Hề tỷ tỷ phải cố gắng hơn. Thất ca, huynh càng ngày càng thông minh.” 
Từ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nhuyen-tieu-tuc-phu/2430031/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.