Trong lòng bấn loạn, Vương Diễm Kiều cảm thấy choáng váng. Nàng ngã ngồi xuống mép giường khiến Vương Vân Nhi hốt hoảng kêu lên: 
  
- Chị ơi! Chi lại bị mệt à? Đề em đi gọi mẹ. 
  
Vương Diễm Kiều nắm lấy tay Vương Vân Nhi giữ lại, nàng nhẹ giọng ngăn cản: 
  
- Đừng! Vân nhi, đừng để mẹ phải lo lắng. Chị chỉ hơi mệt một chút thôi, ngồi nghỉ sẽ khỏe. Em ở đây trò chuyện với chị nhé. 
  
Vương Vân Nhi vẫn còn lo lắng nhưng vẫn ngoan ngoãn ngồi lại. Vương Kiều Nhi vừa trò chuyện với cô bé vừa thăm dò. Nàng muốn biết rõ hơn về thân thế Vương Kiều Nhi mà nàng đang phải gánh vác này. 
  
Vương Vân Nhi đúng là cô bé đáng yêu và ngây thơ. Vương Kiều Nhi chỉ gợi mở vài câu, cô bé đã thật thà kể rõ tất cả những gì mình biết. Vương Kiều Nhi càng nghe càng hoang mang. Thân thế của Vương Kiều Nhi này hoàn toàn giống với bản thân của nàng trong kiếp trước. Tất cả những điều mà Vương Vân Nhi kể đều trùng khớp với ký ức của nàng. Bỗng nhiên Vương Kiều Nhi cảm thấy, có lẽ nàng đúng là Vương Kiều Nhi thật, và tất cả những bi thảm của “kiếp trước” có lẽ chỉ là một cơn ác mộng mà nàng gặp phải vì quá nhập tâm xem truyện mà thôi. 
  
Khi Vương Kiều Nhi đã có cảm nhận như thế, thì bắt đầu từ thời điểm này, nàng đã trở thành Vương Kiều Nhi rồi. 
  
Vương Vân Nhi kể xong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nhi-song-lai-mua-nhe-bay-bay/3679690/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.