Yến Tư Thành nhận ra có người đang tới, theo phản xạ, hắn lập tức đứng lên, áp sát Cửu Tư vào thành tường, kề đao vào cổ nàng.
Ánh trăng bàng bạc chiếu tỏ ngũ quan diễm lệ động lòng người của đóa phù dung. Nhận ra là nàng, hắn tròn mắt ngạc nhiên, buông tha cho nàng, ôm bụng ngồi thụp xuống thở hổn nền vì mất máu.
Thì ra là nàng từ hoàng cung trở về. Sớm vậy sao? Lại còn thân một mình đi trong đêm thế này, bên cạnh cũng chỉ có nhóc tì nữ nhỏ con yếu ớt. Thật khiến hắn không an tâm về nàng.
Máu từ trên trán nhỏ xuống cằm hắn. Cửu Tư thấy vậy có ý muốn gỡ mặt nạ của hắn muốn giúp hắn lau máu, nào ngờ tay nàng vừa giơ lên không trung liền bị Yến Tư Thành cản lại.
Tay nàng nhỏ nhắn nằm gọn trong bàn tay to lớn, chai sần của hắn. Cửu Tư nghệt mặt rồi vội vã thu tay.
Khoảnh khắc đó, hắn để ý đến cổ nàng. Nơi đó máu khẽ rỉ ra. Khi nãy, là hắn sơ ý khiến nàng bị thương.
Yến Tư Thành trong lúc điều tra về kẻ đứng đằng sau việc Bạch Hổ tấn công nàng đã bị ám hại thành ra thế này.
"Thật không ngờ thiên hạ cũng có kể khiến Bắc Phong Chiến Thần ngài bị thương", nàng cảm thán.
Hắn cũng không ngờ đối phương lại là một thế lực lớn đến vậy.
Cố Cửu Tư, nàng nói xem, vì cái gì mà hắn lại quan tâm nàng đến vậy, vì cái gì mà khi biết danh tính kẻ đứng đằng sau ám hại nàng, hắn điên tiết chỉ muốn lập tức xông lên bóp chết kẻ đó ngay tức khắc, để rồi lộ ra yếu điểm bị đả thương thành thế này.
Hắn bật cười tự giễu mình. Từ lúc nào đã vô thức thích nàng nhiều đến thế.
Cửu Tư dặn Mị Xuyên trở về Vương phủ, nếu thấy Vương phủ có chuyện thì phải lập tức báo ám vệ bảo hộ Vương gia, còn nàng sẽ ở lại trị thương cho Bắc Phong Chiến Thần.
"Nàng không về ngó xem phu quân sao?", Tư Thành thừa biết có trở về nàng cũng sẽ không thấy hắn, nhưng bèn muốn dò xét tâm ý nàng một chút.
"Ta chẳng qua kiếm cớ để Mị Xuyên không dính dáng đến việc này. Vương phủ có thể xảy ra chuyện gì."
"Nàng chắc chắn."
"Ngài lo cho bản thân mình trước đi."
Cửu Tư nhìn hắn đầy ngờ vực, lại kéo tay hắn ra, áp hờ tay nàng vào miệng vết thương. Linh lực tỏa ra từ tay nàng khiến vết thương nơi bụng hắn dần lành lại.
Thấy vậy, Yến Tư Thành ngăn nàng.
"Ngốc, đừng làm thế, chẳng phải sử dụng y thuật sẽ tiêu hao sinh mạng nàng à?"
Cửu Tư nhướng mày:
"Ngài cứu ta một mạng nên ta sẽ nói cho ngài biết một bí mật, đây không phải y thuật, đây là chú thuật bẩm sinh của ta. Đảo nghịch thời không."
Chỉ có người kế thừa của tứ đại thế gia mới sở hữu chú thuật bẩm sinh trong mình.
Song Cửu Tư thực sự khiến Cố Viêm Chước thất kinh khi phát hiện ra nàng có khả năng đảo ngược thời gian.
Đó là một chú thuật kì lạ chưa từng xuất hiện trong lịch sử với uy lực khôn lường, bản thân nàng lại chứa nguồn linh lực khổng lồ trong cơ thể.
Điều đó vô tình khiến nàng trở thành món mồi béo bở trong mắt yêu quái, từ bé đã luôn sống trong nguy hiểm rình rập.
Vì vậy lên bảy tuổi Cửu Tư liền được phụ thân huấn luyện để có thể tự bảo vệ mình.
Yến Tư Thành lập tức nhận ra vấn đề. Vậy thì kẻ đã ra tay với nàng phải hiểu rõ nàng đến từng chân tơ kẽ tóc. Nàng có quan hệ thế nào với người đó?
Cố Cửu Tư, hắn phải làm sao để bảo vệ nàng đây? Hay cứ vậy nói cho nàng thân phận hắn, lúc nào cũng đặt nàng trong tầm mắt hắn.
Không được, vậy thì bao công sức của hắn coi như công cốc.
Yến Tư Thành nhìn nàng chăm chú chữa trị cho hắn, càng lúc, hắn càng không thể kiềm mình thôi thích nàng hơn.
Chợt, khoảnh khắc tay nàng chạm vào miệng vết thương, khoảnh khắc dòng linh lực thanh mát đó chạy dọc cơ thể Tư Thành, hắn liền được khôi phục lại kí ức đã đánh mất trong kiếp trước.
Cố Cửu Tư, thì ra là như vậy, thì ra nàng đã luôn quan trọng với hắn...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]