Chỉ mấy ngày sau cơ thể Cố Cửu Tư liền khỏi hẳn, vết thương quả thực để lại sẹo.
Yến Tư Thành để tâm điều đó, bèn sai Liên Thất, Liên Vũ mua cao trị sẹo của một tay đại phu y thuật cao minh có tiếng, lại hí hửng đem về cho nàng dùng.
Càng lúc, hai người Thất Vũ càng thấy Vương gia diễn có phần quá đỗi nhập tâm. Họ khóc ròng trong lòng.
Sao trước kia họ chưa từng được nhận ân huệ đó, khắp người đâu cũng là sẹo lớn cũng không thấy Vương gia động lòng quan tâm như vậy.
Yến Tư Thành thật sự chăm chút Vương phi của hắn như vậy lúc nào chẳng hay. Cảm thấy nàng là nữ nhân của hắn liền muốn cái gì tốt nhất cũng cho nàng dùng.
Sự thích thú của hắn dành cho nàng nhiều đến mức, dường như chữ "hứng thú" không còn phù hợp cho hắn nữa. Càng lúc, lại càng cảm thấy nữ nhân này có điều gì cuốn hút hắn.
Trong mấy ngày dưỡng thương, Cửu Tư đều chăm chỉ làm giấy thơm và tinh dầu. Thi thoảng bon tay chia một ít cho mấy người ở thượng cục.
Bất giác nàng với gia nhân vương phủ thân thiết lúc nào chẳng hay. Ai cũng rất thích hương liệu nàng chế. Còn tận tâm đến chỗ nàng học.
Chuyện kinh doanh cũng bắt đầu có những đồng ra đồng vào đầu tiên.
Nhìn thực đơn ngày một phong phú, Cửu Tư cười vui vẻ, nàng xoa đầu Tư Thành đã thành thói quen:
"Chẳng mấy mà đủ ngân lượng để khôi phục ngự phòng, Tư Thành sau này liền không cần phải ra ngoài lặn lội tìm bánh đậu xanh cho ta nữa."
Hắn cười thích thú:
"Miễn là nương tử thích, ta đi bao lần đều được."
"Vương phi, trong cung có tin", Mị Xuyên hớt hải chạy vào nói với nàng.
"Chuyện gì thế? Chỉ ta thôi? Còn Vương gia?"
Mị Xuyên lắc đầu:
"Chỉ Vương phi thôi ạ. Kế Hậu triệu người ngày mai vào cung tham dự cung yến."
Cung yến? Là yến hội trong cung Kế Hậu sao?
Nàng day trán:
"Không đi, nói ta dưỡng thương chưa lành", nghĩ một lúc, nàng lập tức đổi ý "Khoan đã, nhưng yến hội gì? Có những ai tham gia."
Mị Xuyên liếc nhìn Vương gia ái ngại, thấy hắn vẫn đang cười hồn nhiên híp mắt, đành ghé tai Cửu Tư thầm thì:
"Sáng mai Tốn Vương tuyển tú, chiều liền mời gia quyến vương thất quý tộc đến ra mắt Tốn Vương phi, sẽ có Đổng Ngạc tiểu chủ tham dự."
Vậy thì nàng sẽ đi. Nàng rất tò mò. Từ sau hôm giả ám sát cũng đã tuần lễ, liền muốn xem xem hai người một thỏ một rắn lại muốn làm gì nàng.
"Nương tử, nàng bỏ ta đi một mình sao?", Tư Thành nhìn nàng tròn xoe con mắt.
Cửu Tư bật cười, bao nhiêu suy nghĩ xấu xa trong đầu đều bị đánh tan:
"Có đồ ăn ngon ta sẽ đem về cho Tư Thành."
Chớp mắt, thời khắc ấy cũng đến. Cửu Tư chọn bộ y phục có phần đơn giản đi. Phượng Ngô cũng nô nức yến oanh, người ra kẻ vào tấp nập, thực sự có phần phô trương.
"Vương phi, người không tới đó luôn sao?", thấy nàng luẩn quẩn quanh Phượng Ngô cung mà không trực tiếp tới, Mị Xuyên thắc mắc.
Cửu Tư lắc đầu, cười nhạt.
"Tiệc chưa đến lúc cao trào, chưa vội."
Lời vừa dứt, có một lá bùa từ đâu xuất hiện trên tay nàng. Mị Xuyên thoáng cái hiểu ra vấn đề.
Lại là Lưu Đổng Ngạc.
Gương mặt cô thoắt xanh thoắt trắng, gân xanh nổi rần rần khi đọc dòng chữ ám vệ gửi trên lá bùa. Thật là mất đi nhân tính.
Ám vệ nghe lén được cuộc nói chuyện giữa Hoàng Hậu và Đổng Ngạc sáng nay. Nói sẽ tìm cách hạ xuân dược cho nàng. Để nàng ngủ với Tốn Vương.
Khang Vương xưa nay không được lòng mọi người, có không ít cách để lấy lại nàng từ tay hắn mà không gây dị nghị, lại biết nàng vẫn còn trong trắng, bèn muốn hạ nhục nàng để nàng từ Khang Vương phi gả vào Tốn Vương phủ làm thiếp.
Việc Hoàng Đế chuyển thê tử người này qua tay người kia xưa nay không hiếm, miễn sao vị thê tử ấy đạt đủ hai điều kiện đã hòa ly và còn trong trắng.
Thủ cung sa của nàng vẫn còn, cách để hòa ly thì chỉ cần dùng chút thủ đoạn, biến nàng thành thứ nữ nhân rẻ mạt, nhục nhã.
Hẳn là lúc bị Bạch Hổ đả thương, thái y trong cung đã phát hiện thủ cung sa của nàng. Kế Hậu không cách nào ám hại bèn đổi sang kế sách ô nhục này.
Người ra tay sẽ là Lưu Đổng Ngạc. Điều kiện trao đổi giữa Kế Hậu và Lưu Đổng Ngạc là hứa hẹn cho nàng ta phong vị chính phi.
Cố Cửu Tư bật cười khinh bỉ, xem đi Yến Trác Vũ, đến cùng ngươi cũng chỉ là một quân cờ trong vây cánh của Kế Hậu. Xem bà ta tính toán thế nào với hôn ước của ngươi kìa.
Cũng chỉ là loại Vương gia nhu nhược chờ trực ăn sẵn.
Mị Xuyên đọc qua cũng không kìm được sự giận dữ, bao nhiêu vẻ khinh thường trưng hết ra trên gương mặt tiểu cô nương. Cố Cửu Tư không khỏi bật cười, day hai khóe miệng Mị Xuyên.
"A Xuyên, khó coi quá."
"Vương phi, người nuốt được cục tức này sao?"
"Ai nói em ta nhịn? Kịch còn dài, em xem xem ta làm thế nào phản công chúng."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]