Tại nội vụ phủ.
Khi này, xác của tổng quản phủ Khang Vương vẫn đang được đặt trong chiếc áo quan chuẩn bị cho lễ khâm liệm ngày mai.
Cửu Tư dễ dàng đột nhập vào khố phòng nơi chứa xác, không mảy may do dự, đeo gang tay khám nghiệm thi thể.
Kết quả, nàng tìm được xấp ngân phiếu giấu trong đai lưng.
Nàng sờ lên mặt tiền, lướt qua đã biết tiền này bị người ta bôi độc. Tổng quản nếu có thói quen nhấp nước miếng khi đếm tiền ắt không toàn mạng.
Độc này là Ngũ Chỉ Tán, không màu, không mùi, không vị, nhưng chất khá keo, chạm vào giống nhựa cây chuối.
Khi đưa ngón tay lên miệng, kịch độc theo nước bọt sẽ lập tức ngấm vào lục phủ ngũ tạng, người bị hạ độc chết chỉ sau nửa canh giờ mà không thể biết nguyên do bởi không gây đau đớn, chỉ gây tê liệt thần kinh và choáng váng đầu óc. Độc này rất được các ám vệ và phương sĩ bọn nàng ưa dùng.
Xem như ông ta đã tận trung tận hiếu sai chỗ. Gia nhân tổng quản chẳng còn ai, cớ gì lại phải cố chấp vì đồng tiền thế này? Âu cũng là bản tính hám tài trời sinh mà thành ra tự hại mình.
Nàng nhớ tổng quản hôm nay chỉ loanh quanh trong phủ, ám vệ của nàng cũng nói ông ta không tiếp xúc với ai. Vậy xấp ngân phiếu này từ đâu ra?
Hôm nay tới phủ chỉ có hai người. Cố Cửu Tư bật cười khinh bỉ. Lưu Đổng Ngạc, rốt cuộc cô ta đã vội vàng thành ra thế nào rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-ngao-vuong-phi-cua-chang-kho-vuong-gia/3747741/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.