Tại phủ Khang Vương.
“Nàng ta biết võ công?”
Chất giọng trầm với ngữ khí lạnh lẽo vang lên trong thư phòng của chàng ngốc Vương gia Yến Tư Thành.
Gương mặt thiên tư tuyệt sắc không còn vẻ ngây thơ thường ngày hắn cho người ta thấy mà là một vẻ sát đoán lạnh lùng đến gai người. Trong đôi mắt chỉ có sự tàn nhẫn, tâm cơ.
Trong góc tối, có hai thủ vệ tinh anh đang đứng ẩn khuất. Một người tên Liên Thất, một người tên Liên Vũ, đều là những ám vệ xuất sắc, thực lực của riêng mỗi người có thể sánh ngang với một tiểu đoàn quân.
“Hồi bẩm vương gia, nội công vương phi có thể ngang với đại yêu cấp bốn, đã kinh qua rèn luyện từ nhỏ.”, Liên Thất đáp.
Họ vốn đã nghi ngờ điều này. Ngày đại hôn, Yến Tư Thành đã cử người ám sát nàng.
Những tưởng nàng Vương phi kiều diễm ngọc ngà dựa vào chút khôn ngoan mới vớt được một mạng.
Nào ngờ hôm nay chứng kiến, hai người Thất Vũ mới có thể khẳng định một điều chắc chắn nàng Vương phi Cố Cửu Tư không tầm thường, không chỉ đơn thuần là một nữ tử thế gia.
Một người chưa kinh qua rèn luyện khắc khổ, làm sao đủ nội công khiến người trưởng thành vấp ngã chỉ bằng một hột sỏi bé bằng đốt ngón út.
Cả Liên Thất, Liên Vũ đều rõ tính cách của chủ thượng chúng, nói ra một câu gai người:
“Vương gia, người giữ lại không?”
Yến Tư Thành vẻ mặt không biến sắc, cánh hoa phù dung hắn mân mê bỗng nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-ngao-vuong-phi-cua-chang-kho-vuong-gia/3747734/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.