Áo choàng đỏ tên gọi chỉ có một chữ, Lạp.
Lạp, hầu như chẳng ai biết đến tên thật của y.
Chỉ vài người lớn tuổi trong thôn Sơn Giang biết đến, biết y là một Vu sư.
Người biết y là Vu sư sẽ gọi y với danh xưng đầy kính trọng, người không biết y sẽ thấy y rất quái dị khó gần.
Và quả thật, Lạp Vu sư chẳng phải kẻ dễ gần hoà đồng gì cho cam.
Y có thể giúp thôn làng diệt ma giết quái, song chẳng muốn có chút thân thiết nào với mọi người. Bởi y lãnh tính, cũng thích sự cô lập. Nhưng cứu giúp Giản Húc và Cẩm Tiêu rồi mang người về nhà - ‘cấm địa’ mà người dân chẳng dám lui tới lại làm không chút đắn đo.
Chỉ vì y còn mang ơn cha của Giản Húc.
Người người trong thôn có thể không biết đến y, nhưng khu vực sườn núi và căn nhà gỗ trên đồi thì bọn họ hiểu rằng không nên tiến gần.
Vấn đề không được hái và ăn cây trái trên sườn núi mà Giản Húc dặn dò Cẩm Tiêu lúc đó là có nguyên do cả.
Bởi vì những cây trái ngon miệng đẹp đẽ trên sườn núi là do Lạp Vu sư trồng. Và Lạp Vu sư ghét nhất là loại người đã tham lam lại còn thích trộm cắp, đã không xin phép lại còn phá hỏng cây cối y trồng rồi mang đi hết là một chuyện y cực kỳ ghét. Cho nên Giản Húc mới dặn Cẩm Tiêu không nên hái cây trái trên sườn, nếu may mắn được chủ trồng cho phép hái thì cứ hái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nam/3556320/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.