Thú vật xấu xí đó như ẩn như hiện vây quanh hai người Giản Húc Cẩm Tiêu, ý định muốn tìm một cơ hội cào xước, bắt đi một người để nhấm nuốt con mồi thơm ngon.
Giản Húc nổ súng 3 lần nhưng chỉ trúng một lần.
Thú vật la hét thất thanh, tiếng hét gầm vang như mãnh thú lại như ác quỷ dưới vực sâu. Đôi mắt đỏ tươi phút chốc đã chuyển thành màu đen, con ngươi nhạt màu mở lớn.
Giản Húc kéo Cẩm Tiêu ra sau mình, hơi thở hắn bắt đầu dồn dập. Lần này con thú vật đã bị chọc giận phát điên, e rằng lần này lành ít dữ nhiều. Hắn nhắm chặt mắt, thầm trách bản thân tại sao cứ nhất thiết phải đi rừng vào chiều hôm nay? Tại sao không phản đối mãnh liệt hơn khi Cẩm Tiêu nói muốn theo cùng?
Nghĩ tới đó, đầu hắn đột ngột phát đau, đôi mắt bỗng bị bóng tối che lấp khiến hắn không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì, đầu óc thì choáng váng không một lý do.
Cẩm Tiêu vốn đang nhắm mắt, nhưng bị tiếng khè khè tựa như cười tựa như đang nuốt nước bọt bên tai doạ giật mình vô tình mở mắt ra, không ngờ lại trực tiếp mặt đối mặt với con quái vật xấu xí da tróc thịt bong, con mắt đen ngòm đang chảy dịch đen cùng bộ răng nhọn và đầu lưỡi dài đang chảy nước bọt tanh hôi.
Cậu bị doạ chết đứng, thân mình cứng còng, cậu mở miệng hét to nhưng một thanh âm lại chẳng phát ra tiếng nào, tuyệt vọng hơn là Giản Húc dường như bị thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nam/3556314/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.