Trở về nhà, Giản Húc lấy cho Cẩm Tiêu các loại trái cây mà hắn đã mua về cho cậu từ thị trấn.
Sau khi về, Cẩm Tiêu vẫn hoảng hốt trong lòng, cứ nghĩ đến gương mặt trắng bệch dưới làn nước đó là cậu thấy sợ.
Giản Húc bóc vỏ quýt cho Cẩm Tiêu, thấy cậu vẫn cứ ngẩn ngơ liền kéo ghế ngồi của cậu sát bên mình, “Làm sao vậy?” Hắn vuốt tóc mái Cẩm Tiêu, quan tâm hỏi.
“Lúc nãy… Ở con sông, em thấy một cậu bé…” Giọng nói Cẩm Tiêu hơi vấp, lời nói không hoàn chỉnh, nghe đứt quãng và khó hiểu.
Cậu cũng nhanh chóng nhận ra được, đôi mày thanh tú cũng nhăn lại, trầm ngâm rồi không nói nữa.
Giản Húc nghe được, trong đầu cố gắng sắp xếp lại câu nói của Cẩm Tiêu, “Bóng ma dưới nước à?”
“Anh.” Cẩm Tiêu giật mình, không hiểu sao phía sau thấy hơi lạnh sống lưng:“Đừng nói ra thẳng đuột như thế.” Khiến cậu thấy sợ bóng sợ gió.
Giản Húc thở dài:“Nãy bé Tiêu bị doạ sợ rồi à?”
Cẩm Tiêu ăn múi quýt Giản Húc đưa cho, ăn mà không biết mùi vị, nhút nhát gật đầu.
Nhớ lại cảm giác sởn gai ốc lông tóc dựng đứng, thân thể nặng trịch tựa như đeo chì, không khí trong người dường như bị rút cạn khi ấy quả thật khiến Cẩm Tiêu thấy sợ hãi.
“Tối nay chắc em không dám tắm rửa.” Cẩm Tiêu đáng thương nói.
Giản Húc vừa buồn cười vừa thấy tội cho bé người yêu:“Có anh ở đây mà. Em không dám thì tắm với anh.”
Cẩm Tiêu hừ nhẹ quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nam/3556313/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.