Edit: Frenalis
Chỉ thấy cách thành Quảng Lăng ba bốn dặm, một trận tiếng trống qua đi, vô số cây đuốc bùng cháy. Trong chớp mắt, ánh sáng từ những cây đuốc tạo thành một con rồng dài uốn lượn. Con rồng lửa càng lúc càng dài, càng lúc càng nhiều, dần dần che kín bầu trời, bao quanh thành Quảng Lăng thành một vòng tròn.
Cảnh tượng biến hoá này thật sự làm người ta kinh ngạc. Như cảm nhận được sự bất thường bên ngoài, tiếng khóc trong thành cũng đột nhiên im bặt.
Ánh lửa từ con rồng lửa chiếu sáng cả bầu trời. Lại một trận tiếng trống dồn dập truyền đến . Sau tiếng trống "phanh phanh phanh" trầm hùng báo hiệu tấn công vang lên mấy lần, mọi người chỉ nghe được tiếng bước chân dồn dập như lay động cả mặt đất tiến đến.
Bầu trời dần chuyển sáng, quân Bắc Nguỵ chỉ liếc mắt đã nhìn rõ bụi mù cuồn cuộn cuốn lên đầy trời trên cánh đồng hoang vu cách đó ba bốn dặm. Chấn động từ mặt đất mạnh mẽ đến mức ngay cả người chưa từng trải qua cũng biết rằng quân địch đến ắt hẳn là thiên quân vạn mã!
Bỗng nhiên, một tướng lĩnh Bắc Nguỵ giọng bén nhọn hét lên: "Không tốt, chúng ta trúng kế!"
Vừa dứt lời, tất cả quân Bắc Nguỵ đều thầm nghĩ: "Chúng ta trúng kế!"
Nếu không phải địch nhân đã có an bài từ trước, sao họ vừa mới vây hãm thành Quảng Lăng thì chỉ trong chớp mắt đã bị vây đánh?
Ngay lập tức, một tướng lĩnh Bắc Nguỵ khác lạnh giọng quát: "Lui lại! Nghe lệnh! Đội tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-kieu-vo-song/3507893/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.