Đêm đó, lúc Tạ Lang trở về phòng, từ xa đã thấy Cơ Tự cúi đầu bồn chồn đi qua đi lại trước cửa phòng chàng, liền dừng bước lại. Tạ Quảng liếc sang lang quân nhà mình rồi nhìn Cơ Tự, không nhịn được cười thích thú: "Thật là hiếm có, thế mà hôm nay Cơ tiểu cô lại chủ động đến tìm lang quân cơ đấy."
Tạ Tịnh bên cạnh cũng hùa theo: "Mấy ngày nay Cơ tiểu cô không được nói chuyện với lang quân, đang lúc tình nồng đương nhiên là phải tương tư thôi."
Nghe thấy cuộc đối thoại của hai người, Tạ Lang mỉm cười rồi cất bước đi về phía Cơ Tự. Mấy hộ vệ đều đứng lại, vui vẻ nhìn đôi tình nhân.
Thoáng chốc chàng đã đi đến trước người Cơ Tự đang cúi đầu suy tư, nhìn bóng dáng mảnh mai ẩn chứa nét quyến rũ, giọng Tạ Lang cất lời khẽ khàng: "A Tự."
Cơ Tự ngẩng phắt đầu, sải bước nhào đến Tạ Lang, nghiêm túc nói: "A Lang chàng có tin ta không?"
Tạ Lang khá ngạc nhiên, nhìn nàng một hồi mới dịu dàng bảo: "Tất nhiên tin rồi." Dứt lời chàng nắm tay nàng định đi vào phòng.
Nhưng Cơ Tự lại không chịu đi theo, nàng chỉ níu chặt tay chàng lại, nhìn xoáy vào chàng hỏi: "A Lang, ta cần tiền, rất nhiều tiền. Ta biết một cách kiếm tiền, có thể chàng không biết, việc kinh doanh giống như đánh giặc vậy, chỉ cần nắm sáu phần thắng là có thể ra tay, nắm chắc được bảy phần thì có thể dốc hết sức đánh một trận. Bây giờ ta nắm chắc bảy phần rồi, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-kieu-vo-song/2431439/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.