Sau một đêm ở lại phủ Chu Hưng, sáng sớm Tạ Lang liền dẫn Cơ Tự lên đường. Hành trình lần này vô cùng thuận lợi, cả đội ngũ hai trăm người nhưng chỉ có một xe ngựa, nàng và Tạ Lang đành ngồi chung với nhau. Cơ Tự vẫn còn chưa hết hoảng loạn, luôn mê man và mơ thấy ác mộng, nên chẳng còn tâm trí nào nghĩ đến chuyện hai người ngồi cùng một xe sẽ đem đến những điều dị nghị nữa.
Chưa đến hai ngày, đội ngũ của họ đã hội họp với đội của Tạ Nhị Thập Cửu.
Cơ Tự đang mơ màng trong xe thì chợt nghe thấy bên ngoài vang lên tiếng reo hò liền phấn chấn hẳn lên. Nàng từ từ ngồi dậy, nghe thấy Tạ Nhị Thập Cửu ở bên ngoài nói: “Sau này Trần Quận Tạ thị ta phải chú ý Lưu Nghĩa Khang rồi. Thập Bát huynh, huynh làm gì cũng tốt, chỉ mỗi tội mềm lòng quá. Nếu đã đốt hai phủ đệ của gã thì cần gì đặt tội danh làm giả long bào làm gì? Nếu long bào kia là thật thì chẳng phải huynh đã thay gia tộc trừ khử hậu hoạn rồi sao.”
Long bào giả? Là sao ấy nhỉ? Cơ Tự giật mình, càng nghiêm túc dỏng tai lắng nghe.
Đến thời điểm này Tạ Lang mới lên tiếng, trong giọng nói thấp thoáng mỏi mệt: “Lưu Nghĩa Khang là Đô đốc quân sự tám châu, bản thân gã lại năng chinh thiện chiến. Hiện tại Bắc Ngụy vừa bình định phương Bắc, Lưu Tống ta chưa có anh tài kiệt xuất nào có thể thay thế Lưu Nghĩa Khang cả.” Cho nên gã không thể chết được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-kieu-vo-song/2431437/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.