Thế nhưng vào lúc này, phía xa lại truyền đến tiếng ồnào. Cơ Tự bất chấp thân phận nữ tử, ôm đàn đi đến mũi thuyền hoa. Vừađứng ở đầu thuyền, nàng mới phát hiện bến tàu đèn đuốc sáng rực, nhóm Tạ Lang cũng phát hiện ra điều gì đó bất thường, đang quay đầu lại xem.
Cơ Tự nhìn theo ánh mắt họ, chỉ thấy một con thuyền lao nhanh đến, mộtthanh niên đứng trên thuyền bắt chéo tay trước ngực hành lễ với Tạ Lang: “Có phải lang quân Tạ gia ở đây không? Chủ công nhà tôi truyền lời rằng ngài có chuyện đột xuất, không thể đến Xích Bích này, bảo thuộc hạ mauchóng mời lang quân lên thuyền, đến bến tàu huyện Du Giang cách đây mộttrăm dặm chờ ạ.”
Thanh niên kia vội vã đến đây, vì thế giọng nói gấp gáp và hơi thở cònhổn hển. Tạ Lang quay đầu nói nhỏ với các bạn mình vài câu, rồi chàngvẫy tay ra hiệu thanh niên kia tới. Thế là con thuyền của họ kề gầnthuyền hoa.
Thấy Tạ Lang sắp lên thuyền rời đi, Cơ Tự sững sờ, mấy lần định cất lờigọi chàng nhưng cuối cùng chỉ đành im lặng. Đúng lúc này Tạ Lang quayđầu lại, dưới ánh trăng và ánh đuốc, khuôn mặt tuấn tú khiến mọi thứ lumờ của chàng ẩn chứa biểu cảm phức tạp. Chàng nhìn Cơ Tự đăm đăm rồiquay đầu sai đám hạ nhân gì đó. Một tỳ nữ nhanh chóng cầm giấy bút đến.
Trên mũi thuyền hoa, Tạ Lang cầm bút viết nhoay nhoáy, sau đó một gã lực lưỡng cột tờ giấy vào mũi tên rồi bắn “bụp” một phát về phía bên tráiCơ Tự. Sau nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-kieu-vo-song/2431286/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.