Buổi sáng hôm sau, Lăng Phong uể oải từ từ thức dậy, hắn đưa tay sang bên cạnh bỗng không thấy Giang Nhã Phượng đâu. Đang lúc hắn nghi hoặc thì chợt thấy trường thương nhất thời dựng lên, ngứa ngáy như có một vật thì đó nóng ẩm, mềm mại như một con rắn không ngừng cuộn lên đó.
Hắn nhìn về phía cái mền bên dưới liền thấy cộm lên một mảng, không nói cũng biết lý do a. Hắn liền tưởng tượng đến cô nàng Giang Nhã Phượng, nghĩ đến cảnh đại mỹ phụ này đang dùng đôi môi đỏ mọng hầu hạ tiểu huynh đệ của mình. Chậc, thật là một kỳ quan a!
Lăng Phong không kiềm chế được nữa, vung tay đem tấm mền xốc lên, thân ảnh Giang Nhã Phượng theo đó cũng xuất hiện. Nơi trường thương đang bốc lên hỏa khí, Giang Nhã Phượng chính là đang nghiêng người đón tiếp. Nàng quỳ trên giường, mái tóc dài theo tiết tấu động tác mà rung động khiến nàng lúc này có một mỹ vị rất đặc biệt.
Nhìn xuyên qua những khe hở trên mái tóc là một mỹ cảnh không có gì có thể so sánh nổi. Bất kỳ nam nhân nào ở trong hoàn cảnh này, trong lòng đều tràn ngập cảm giác chinh phục.
Lại nhìn thân thể trắng như bạch ngọc của Giang Nhã Phượng, hai trái đào chín đỏ mọng lúc này theo nhịp độ mà đong đưa lên xuống. Eo thon cũng theo đó mà vặn vẹo, mang theo kích thích khôn cùng. Từng bộ phận trên cơ thể nàng đều tản ra một nét dụ hoặc khó tả.
Lăng Phong lúc này đã có chút không nhịn được nữa, hai tay hắn liền hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-kieu-su-nuong/1541488/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.