Đêm nay, hai người không hẹn mà tìm đến nhau, cả hai xuân tâm đều động. Lăng Phong nhìn Giang Nhã Phượng phong tình vạn chủng, thật muốn lập tức nhào lên đè nàng xuống mà hoan lạc, nhưng là hắn vẫn cố gắng nhẫn nhịn. Dù sao bên trong phòng vẫn còn có Chiêu Dương công chúa, nếu để cho nàng phát hiện, vậy thật là không có ý tứ a.
Cả hai đều tự động trở lại phòng của mình, nhưng trong lòng đều mong chờ cái thời khắc tuyệt vời kia. Cái cảm giác yêu ngay từ lần gặp gỡ đầu tiên sau đó lâu ngày mới gặp lại thật là khó nói nên lời. Cái loại tình cảm mãnh liệt không ngừng thiêu đốt nội tâm này so với khoảnh khắc đêm động phòng tân hôn cũng không kém nhau là mấy. Đây cũng chính là nguyên nhân mà người ta thường nói :"Tiểu biệt thắng tân hôn."
Giang Nhã Phượng thì mong được Lăng Phong "thương yêu", muốn cảm nhận hùng phong của nam tử hán. Lăng Phong cũng muốn đem Giang Nhã Phượng áp dưới thân mà điên cuồng khinh bạc. Lăng Phong thật vất vả mới đợi được ánh đèn của phòng Chiêu Dương công chúa tắt đi, hắn liền rón rén đi đến trước cửa phòng Giang Nhã Phượng, cử động thật nhẹ nhàng như sợ làm Chiêu Dương công chúa phát hiện.
Đèn bên trong phòng Giang Nhã Phượng vẫn sáng, hắn nhẹ nhàng đẩy cửa, quả nhiên cửa không đóng. Trong phòng, ánh nến mờ ảo, Giang Nhã Phượng lúc này đang ngồi trên giường đợi Lăng Phong đến. Lăng Phong bước vào phòng đồng thời tiện tay đóng chặt cửa lại, sau đó từng bước đi về phía giường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-kieu-su-nuong/1541487/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.