Xa cách sư nương, sư thúc chin tháng, hơn nữa sư nương lại còn vì Lăng Phong mà sinh hạ hài tử, ba người tự nhiên là không nói hết được tâm sự, nhất là sư nương cùng sư thúc khi thấy Lăng Phong trở lại, càng vui sướng hơn, thay nhau hỏi thăm này nọ, nhoáng cái đã qua nửa ngày.
Lăng Phong nhìn sư nương sư thúc, một thời gian không gặp đã có điểm thay đổi, sư thúc càng ngày càng phát ra vẻ điềm đạm đáng yêu, mà sư nương lại vì sinh hạ hài tử mà nhũ phong lại càng thêm đầy đặn đến mê người.
Nhìn thấy các nàng có phần tiều tụy đi vì tương tư, Lăng Phong ngàn vạn câu nhu tình không biết như thế nào nói ra, cuối cùng chỉ có thể hỏi một câu :" Sư nương, sư thúc, các người đều khỏe chứ ?"
" Nhìn thấy ngươi là đã tốt lắm rồi, chỉ là thời gian qua, chúng ta như là có chút già đi "
Ninh Vô Song nhìn Lăng Phong bồn chồn nói
" Ai nói nàng đã già, lâu ngày không thấy, nàng càng thêm thanh tú động lòng người, ta nhìn rất thích !"
Lăng Phong một tay ôm lấy Ninh Vô Song, đồng thời hôn lên miệng nàng.
Ninh Vô Song vẻ mặt thẹn thùng, tay ngọc ôm lấy cổ Lăng Phong, Lăng Phong nắm tay nàng xoa xoa cười nói :" Bảo bối, nghĩ tới ta sao?"
Ninh Vô Song lại lắc đầu , ngây thơ nói :" Không có a !".
Lăng Phong cười ha ha, bế nàng lên nói :" Nàng dám không nhớ đến tướng công, ta muốn đánh vào mông nàng !"
Ninh Vô Song ôm cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-kieu-su-nuong/1541468/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.