Cậu rõ ràng còn hơn cả em bé.
Ngược lại mấy lời đều bị nam nhân né tránh hoặc từ chối, hắn ở đây cũng chọc cậu thấy xấu hổ.
Khương Vân Dung xốc chăn lên, lẩm bẩm một câu: "Không cần anh động tay, tôi đi tìm Tiểu Trư."
Tiểu Trư tuy là tên để đặt cho heo, nhưng thật là một em cún ngốc ngốc hàng thật giá thật. Lương Kinh Dã tính cách không phải một người nói nhiều, Tiểu Trư là nửa năm trước hắn nhặt được trên đường, lúc đó hắn tưởng rằng bên trong đám cỏ có người mất tích hoặc con chuột già nào đó, toàn thân trắng trắng núc ních, chăm chú quan sát một lát mới phát hiện hóa ra là một em cún nhỏ, khi đó trời mưa quá gấp, hắn lập tức quyết định trước nhặt nó về nuôi.
Sau này nuôi dưỡng, quanh khu mọi người cũng không có ai nhận, Lương Kinh Dã liền nuôi nó trong nhà, cho nó đồ ăn, tên cũng chưa đặt.
Cho đến khi Khương Vân Dung tới, cậu sợ bản thân một mình buồn chán, đặc biệt chọn ra vài cái tên thú vị trao đổi cùng chủ nó. Khương Vân Dung xem qua một vài ảnh chụp nó một chút, cuối cùng tên nó là hai người cùng nhau quyết định.
"Ăn cơm trước đã." Lương Kinh Dã thấy cậu cuối cùng đồng ý đứng dậy, thu hộp nhỏ lại bất đắc dĩ nói, "Nó ầm lắm, lúc đó lại muốn đẩy em chạy ra cửa mất."
Khương Vân Dung lén nhìn hắn một cái, lấy dép chuẩn bị ra ngoài.
Lương Kinh Dã dừng một chút, nắm chặt cổ tay mảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-khi-bao/2554923/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.