Khương Nguyệt bất ngờ khi thứ kia trượt vào, phải mất một lúc mới nhận ra đó là gì, sợ tới mức không dám động đậy, đặt hai tay trước ngực hắn, bị ép phải ngẩng đầu lên.
Răng môi dây dưa triền miên. Ban đầu, Sở Thận không có ý gì, chỉ muốn làm nàng ngừng khóc. Giờ hôn rồi, hắn lại cảm nhận được hương vị ngọt ngọt lạ thường, nếm tới mức nghiện, không muốn ngừng lại, cứ ôm lấy thân hình mảnh mai của nàng, càng hôn càng sâu. Xúc cảm này làm hắn vui vẻ thoải mái, tinh thần tốt hơn hẳn.
Nhưng nàng vẫn khóc, nước mắt lăn dài trên mặt, trượt vào miệng hắn, ấm ấm mằn mặn.
Sở Thận cúi đầu thấy tiểu cô nương ngồi trong góc, tóc hơi rối, đầu ngẩng lên, lông mi dài cong vút, đôi mắt to ngập nước, trông giống chú nai con đơn thuần ngây thơ vừa đáng thương vừa vô tội nhìn hắn.
Sở Thận bị nhìn đến mức chột dạ, miệng khô khốc, vội vàng nuốt nước miếng, nắm chặt tay, không biết nên giải thích như thế nào.
Tuy nàng không nói gì nhưng bờ môi sưng tấy cùng khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lựng như đang tố cáo hành vi cầm thú của hắn.
Yết hầu Sở Thận hơi động. Hương vị ngọt ngào còn lưu lại trong khoang miệng bỗng chốc làm nhiệt độ cơ thể hắn tăng lên. Xe ngựa không nhỏ mà hắn vẫn cảm thấy vừa ngột ngạt vừa nóng, giống như bị cái gì thiêu đốt.
Hắn không giải thích, chỉ ho nhẹ, lạnh nhạt nói: “Đừng khóc.”
Giọng điệu hắn vừa đứng đắn lại nghiêm túc, cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-hoa/3260579/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.