Lúc Khương Nguyệt tỉnh lại cảm thấy đầu óc choáng váng, mở mắt ra nhìn Lục Châu, Bích Tỳ và Tiết ma ma đang đứng bên cạnh giường với vẻ mặt âu sầu. Thì ra do vất vả suốt nhiều ngày liên tục, lại thêm thân thể nàng yếu đuối nên nhiễm phong hàn.
May mắn là phát hiện sớm, lại ngủ được một giấc nên nàng không cảm thấy thân thể khó chịu.
“Hôm gia Vương gia ôm tiểu thư về, vẻ mặt cực kỳ lo lắng.” Thấy tiểu thư nhà mình không có việc gì, Lục Châu khoa trương nói, trên mặt lộ rõ vẻ vui mừng.
Vương gia coi trọng tiểu thư, các nàng làm hạ nhân, đương nhiên là vui vẻ cho tiểu thư rồi.
Lo lắng sao?
Khương Nguyệt rũ mắt, dù thế nào cũng không tưởng tượng được bộ dạng khẩn trương của Sở Thận. Nhưng nha đầu Lục Châu kia sẽ không nói dối, nhiều nhất chỉ là hơi đổi sắc mặt mà thôi? Nhưng, Sở Thận vạn năm không thay đổi sắc mặt, nếu có thể có một chút thay đổi, quả thật là hiếm lạ.
“Tiểu Bảo đâu?” Tâm tình của Khương Nguyệt rất tốt, muốn ôm Tiểu Bảo.
Mấy ngày nay Khương Nguyệt cực kỳ yêu thích con chó con này. Bích Tỳ ôm lấy Tiểu Bảo trong giỏ ra. Khương Nguyệt nhận lấy, thấy nó dùng đôi mắt đen chăm chú nhìn mình, ánh lên vẻ thông minh, còn nhiệt tình liếm tay nhỏ của nàng.
Thế là, tâm tình của Khương Nguyệt vui vẻ hẳn lên.
Xưa nay Khương Nguyệt thích ăn nhất là đồ ngọt và thịt. Hiện giờ thân thể còn yếu, tất nhiên là ăn uống không tốt, đồ ăn sáng cũng ít hơn lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-hoa/28583/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.