Sau năm mới không lâu là sinh thần của Chử Thanh Huy.
Trước một ngày, Lâm Chỉ Lan và Tần Hàm Quân cùng đến phủ công chúa tặng lễ vật cho nàng.
Lâm Chỉ Lan tặng là túi lưới do chính tay nàng làm, trên đó đan vào một chiếc như ý xinh xắn màu hổ phách, trơn bóng đáng yêu, ngụ ý cát tường.
Tần Hàm Quân thì tặng một đôi tách dạ quang sản vật của Tây Bắc, trơn bóng óng ánh, màu sắc sặc sỡ. Vật phẩm tuy không hoàn mỹ giống như vật tiến cống nhưng khối ngọc Kỳ Liên Sơn này là nàng mua lại từ trong tay thương hộ, lại thiết kế hình dáng cho thợ thủ công chiếu theo đó mà đánh bóng, thế gian chỉ có một đôi này thành ra có một ý nghĩa khác.
Trong tay không có rượu, Chử Thanh Huy bèn lấy nước trà trước mặt đổ vào non nửa tách, thân tách tức khắc sáng rạng rỡ, như mặt trời chiếu rọi vô cùng kỳ lạ.
Nàng chơi đùa hai lễ vật này không thể dứt được, giả vờ nhíu mày khổ não nói: “Bây giờ thu lễ ngược lại thu đến vui sướng, sau này hai người sinh thần không biết nên đáp lễ như thế nào mới xứng với phen tâm ý này đây.”
Lâm Chỉ Lan uống một ngụm trà, cười nói: “Chỉ cần là biểu tỷ tặng, cho dù là một viên gạch, muội cũng vui vẻ nhận.”
“Nào,” Chử Thanh Huy lập tức cười ha ha chỉ dưới chân, “Nếu như vậy, bây giờ cứ đào đi đi, tránh sau này ta còn phải sai người đưa qua một chuyến.”
“Vậy muội sẽ chọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-cong-chua-va-mang-pho-ma/2944892/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.