Ngày nào đó tuyết rơi khắp nơi, ngoài phòng gió rét xào xạc trong phòng địa long được đốt lên rất ấm áp, Chử Thanh Huy lười biếng dựa trên giường mềm xem sách, trên người đắp tấm thảm ngân hồ, còn ở quanh người thì bài đầy gối tựa, cả người giống như rơi vào hố bẫy đầy lông xù bị hơi ấm và mềm mại trong đó mê hoặc đến mức chỉ muốn càng rơi càng sâu, không muốn ra ngoài nữa.
Ngoài Tử Tô, những cung nữ hậu hạ bên cạnh đều đang ở trên giường lò ở gian ngoài, vài chậu than ấm áp đang sưởi ấm không có sai bảo gì đang hài lòng thỏa ý ngủ say, ngoài phòng bỗng nhiên truyền đến một loạt tiếng bước chân dồn dập.
Lập tức có một cung nữ tỉnh dậy, xỏ giày đi đến sau màn gấm hỏi: “Có chuyện gì?”
Cách vải gấm nặng nề, giọng của người đến nhanh chóng truyền vào, “Làm phiền tỷ tỷ truyền lời, Thái tử điện hạ đến thăm, lúc này đã ở ngoại viện!”
Cung nữ đó bị dọa nhảy dựng vội đi vào nội thất bẩm báo, cung nữ khác nghe được tin tức lần lượt vực dậy tinh thần.
Chử Thanh Huy vốn định ngủ một giấc, nghe nói Thái tử đến rồi nào có thể ngủ được nữa, vội từ trên giường ngồi dậy, liên thanh phân phó: “Chậu than ngoại viện đã đốt lên chưa? Còn có trà gừng, thảm, đều mau cho người đưa đến cho Thái tử ca ca, ta thay y phục xong lập tức đến ngay.”
Cung nữ đó mau chóng lui ra ngoài đến tiền viện truyền lời, Tử Tô cùng các cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-cong-chua-va-mang-pho-ma/2944883/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.