Thành Tây Lăng là chốn tiêu hao tiền bạc nổi tiếng tao nhã của Đại Diễn.
Đêm khuya trong thành gió thổi trên mặt nước khẽ động hợp thành sóng lớn, ánh đèn lấp lánh, từng chiếc thuyền hoa đẹp đẽ dạo chơi trên dòng nước, đàn sáo quản huyền tiếng cười vui vẻ của các ca vũ không ngớt bên tai.
Trên một chiếc thuyền hoa lớn nhất, lúc này có hai người khách. Hoa nương xinh đẹp lẳng lơ đa tình cười quyến rũ, đưa tới một ly rượu ngon.
Một tên khách nhân trẻ tuổi trái ôm phải ấp, nghiễm nhiên là bộ dạng mơ mơ màng màng của kẻ say rượu, dáng vẻ hưởng lạc thú vui, còn một tên khác lớn hơn một chút đang nhíu chặt mày đứng ngồi không yên, hoa nương đến gần kính rượu cũng bị gã đẩy ra.
Thân hình hoa nương mềm yếu không xương ngã ngửa trên đất, đôi mắt giận dữ mang theo oán trách nhìn đến khiến người ta lập tức sinh ra lòng thương tiếc.
Gã khách nhân trẻ tuổi khẽ cười một tiếng, “Tam ca, thật nên lấy gương ra cho huynh nhìn xem sắc mặt bây giờ của huynh, giống như con chuột bị dọa vỡ mật vậy.”
“Ngươi gây ra họa lớn rồi!” Lão Tam cắn răng, ánh mắt hung ác.
Người kia chế nhạo, “Đại họa gì chứ? Không phải chỉ đánh một tiểu tử đến lông cũng chưa mọc dài sao, mười mấy ngày trước ở kinh thành huynh đã bị dọa sợ chết khiếp ngay đêm đó liền trốn khỏi kinh, năm ngày trước chuẩn bị về tông môn, huynh lại nói không ổn sợ để lộ hành tung, tạm thời đổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-cong-chua-va-mang-pho-ma/2944837/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.