Phòng làm việc Công Nghiệp được thiết kế theo phong cách đơn giản, màu sắc đơn điệu, nguyên thủy.
Đèn âm tường màu vàng nhạt được bật lên, ánh sáng ấm áp chiếu xuống mặt sàn gỗ lạnh lẽo làm cho căn phòng trở nên ấm áp không ít.
Cố Nam Hề ngồi trước bàn, biểu tình nghiêm túc, ngón tay thon dài cầm bút vẽ hoàn thiện bản phác thảo của mình.
Chu Cẩn Niên đặt một ly Latte ở trước mặt cô, dịu dàng nói: “Trước tiên hãy nghỉ ngơi chút đi.”
“Đợi một chút. Bây giờ linh cảm của em đang như nước lũ, không thể dừng được.”
Chu Cẩn Niên cầm ly sứ vòng qua phía sau cô, dịu dàng nhìn tác phẩm của cô với ánh mắt tán thưởng.
Anh luôn thấy tài hoa của cô không nên mai một. Nhưng mà với xuất thân của cô mà nói thì căn bản không cần cái cần câu cơm này.
Sau này, biết cô có ý định tham gia vào cuộc thi thiết kế của D&L, anh còn vui hơn cả cô.
Trang sức D&L của Phó thị chính là lão đại trong ngành. Nếu lần này thi đấu có thể giành giải nhất thì cũng có thể xem là một lần thành danh rồi, sẽ khiến nhiều người biết nhà thiết kế trẻ tuổi Cố Nam Hề này thực sự không đơn giản.
Cố Nam Hề đang cực kỳ nghiêm túc vẽ thì tiếng chuông di động quấy nhiễu vang lên.
Cô ấn tắt, di động lại lần nữa vang lên.
Chu Cẩn Niên nhìn thoáng qua màn hình điện thoại của cô, cà phê ở trong miệng suýt chút nữa phun ra.
Thấy được động tĩnh của Chu Cẩn Niên, Cố Nam Hề dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-cang-a-anh-day-thich/217949/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.