Bên bờ sông, ánh đèn dịu dàng chiếu lên những tán cây tạo bóng loang lổ đổ rạp trên mặt đất.
Từng cơn gió nhẹ khẽ thoảng qua khiến đêm hè có chút lạnh lẽo.
Số lần Cố Nam Hề đến đây không nhiều. Khắp nơi xung quanh đều là những đôi tình nhân nắm tay ôm ấp.
Vì cô không hay đến đây cho nên cũng không biết số người ở đây bình thường nhiều hay ít nhưng hôm nay người đến đây lại cực kỳ đông.
Lại một cặp tình nhân nữa lướt qua, tính xấu của cô lại nổi lên, cười lạnh nói: “Mấy người này là hết chỗ hẹn hò à? Sao cứ đến chỗ người ta hít thở không khí mà lượn lờ thế này.”
Phó Dĩ Diệu dắt cô đến lan can bên bờ sông, ôm trọn cơ thể cô vào trong vòng tay anh.
Cứ như là giấu đi không cho người lạ động vào.
Cứ như vậy, hai người đứng bên bờ sông. Tư thế cực kỳ thân mật giống như bao đôi tình nhân khác ở đây.
Cũng không biết Phó Dĩ Diệu cố ý hay là thuận tay kéo cô đến đây vì chỗ hai người đang đứng bây giờ khá tối.
Cố Nam Hề có chút ngượng ngùng. Cô dựa lưng vào lan can, trong giọng nói có chút mềm mại: “Phó Dĩ Diệu, anh thật sự chưa yêu đương lần nào sao?”
Một Phó Dĩ Diệu lạnh lùng quyết đoán thì cô đã thấy nhiều rồi nhưng đột nhiên lắc mình một cái biến thành một cao thủ tình trường khiến người ta kinh sợ thì cô chưa từng thấy qua.
Phó Dĩ Diệu: “Biết rõ còn hỏi.”
Cố Nam Hề bỗng nhiên nổi lên tâm lý muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-cang-a-anh-day-thich/1147687/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.