La Di Ninh tắt máy, sắc mặt lúc này đã nhợt nhạt. Đột nhiên cô nghe tiếng bước chân đang tiến lại gần, ở tình huống này dù cô muốn ẩn nấp cũng không được. Cô cầm con dao lên cảnh giác, người kia đi lại gần thì bị cô cảnh cáo: "Còn lại gần thêm bước nữa thì đừng trách tôi!"
"Bản thân tàn tạ thế này mà còn uy hiếp người khác à? Cô nghĩ bây giờ cô còn sức để chống cự sao?"
"Giọng nói này.... Anh là Gin???"
La Di Ninh nghi hoặc, khi khẩu trang được tháo xuống thì đúng là Gin. Anh ta lại gần lấy nón của mình đội lên cho cô, sau đó nhìn cái bẫy dưới chân rồi nói: "Cô chê bản thân mình lớn mạng quá nhỉ? Cái bẫy thú như này mà cũng để chân vào cho được."
"Làm sao tôi biết có bẫy thú ở đây." La Di Ninh bực mình cãi lại thì bất chợt ho ra máu: "Khụ khụ... Tức ngực quá."
Cô ôm ngực mình nhăn mặt khó chịu, Gin thấy vậy thì dùng tay gỡ bẩy thú ra rồi gắn giọng: "Lấy chân ra!"
La Di Ninh vội rút chân ra, cơn đau khiến cho cô run run mà nắm lấy tay áo Gin: "Đau quá!"
Đôi mắt La Di Ninh rưng rưng, thật sự đau đến mức La Di Ninh chẳng thể chịu nổi nữa. Bẫy thú vốn dĩ làm bằng sắt lại còn rất nhọn, ghim thẳng vào chân như vậy thì đã đành, bây giờ lấy chân ra được thì mới thấy được cảm giác đau thấu xương.
Gin không nói gì, cởi áo khoác ngoài của mình khoác lên người La Di
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiet-ninh-su-diu-dang-danh-cho-em/3645529/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.