Ông chủ lấy đồ cho Cao Uy ra để lên bàn sau đó nhìn chiếc điện thoại cậu cầm trong tay mà nói: "Lúc nãy có vài cảnh sát đem điện thoại này đến, chắc là của bọn họ."
"Cảnh sát sao?" Cao Uy hỏi lại thì nhận được cái gật đầu từ ông chủ.
Cao Uy cầm điện thoại nhìn một lúc sau đó mở màn hình lên, tuy có mật khẩu nhưng vẫn còn hình nền. Cô gái trong điện thoại không ai khác chính là La Di Ninh. Cậu lấy đồ của mình sau đó nhìn ông chủ nói: "Tôi mua điện thoại này, bán chứ?"
"Bán, đương nhiên bán. Tôi bán cậu 100 đô thôi, còn đồ của cậu là 300 đô." Ông chủ vui vẻ ra giá, mặc dù ông chưa xem qua chiếc điện thoại này nhưng thấy khách hàng của mình muốn mua thì ông cũng bán ngay.
Cao Uy lấy ví ra đặt tiền trên bàn sau đó rời đi, cậu cảm thấy chuyện này có chút vấn đề. La Di Ninh đang ở đâu mà điện thoại lại rơi vào tay cảnh sát thành phố S. Hơn nữa vì sao cô không ở thành phố A mà lại chạy đến cái nơi thị phi này. Trong đầu Cao Uy có rất nhiều thắc mắc, nhưng vẫn phải tìm một người để bàn bạc.
Những tên cảnh sát kia sau khi bán điện thoại La Di Ninh và lấy tiền xài thì đến xế trưa mới trở về. Bọn họ cho người đưa La Di Ninh quay trở lại phòng giam và thay một bộ đồ khác để đi gặp một người. Bởi vì người này đã đợi rất lâu để được gặp La Di Ninh. Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiet-ninh-su-diu-dang-danh-cho-em/3600915/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.