Thông tin đó khiến cả gia đình, trong đó có tôi đều cảm thấy bất ngờ.Uyển Nghi lại chính là con gái của Viện trưởng Tòa án nhân dân tối caocủa thành phố! Ngay cả tôi hôm nay cũng mới được biết điều đó. Trướcđây, qua cách ăn mặc, tiêu xài của Uyển Nghi, tôi chỉ đoán được rằng gia đình cô ấy chắc cũng khá giả. Bởi vì, thường ngày, tôi không hề nhìnthấy một thói hư tật xấu nào của những cô gái con nhà quyền thế từ conngười của Uyển Nghi.
Người vui mừng nhất phải kể đến chính là bố mẹ tôi. Bố tôi cố gắng giấu niềm vui lại, lặng lẽ uống thêm một cốcrượu vào bụng, cố gắng không nói thêm điều gì. Mẹ tôi – một người phụ nữ của gia đình thì lại không thể che giấu được cảm xúc, nét mặt mẹ tươicười rạng rỡ, gắp thêm một miếng đùi gà rất to vào bát của Uyển Nghi,giục cô ấy mau ăn đi, còn nói thêm rằng trông cháu gầy quá!
Tôimặc dù không phải là người tham quyền hám lợi, nhưng khi bất ngờ pháthiện ra cô bạn gái hoa khôi của mình lại chính là con gái nhà quyền thế, cảm giác đó cũng thật tuyệt vời và vô cùng dễ chịu.
Thế là bữa cơm hôm đó như ngon hơn, ai nấy đều cảm thấy rất vui vẻ.
Mẹ tôi ngày càng tỏ ra thân thiện hơn với Uyển Nghi, một câu nói “người một nhà”, câu sau lại cũng là “người một nhà”, nói đến nỗi dường nhưviệc Uyển Nghi ngày mai sinh con cho tôi là chuyện đương nhiên sẽ xảy ra vậy.
Uyển Nghi cũng thật khéo ăn khéo nói, cô ấy bỗng nhiênngẩng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-truoc-em-da-chon-cat-cho-anh/97206/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.