Tối đó Tống Tử Hàn không ngủ, anh cố gắng ngồi xử lý nốt số việc vẫn còn tồn động lại trong nước. Quả thật chuyến đi này đã quá mức gấp gáp, vì muốn biết được chân tướng càng sớm càng tốt nên người đàn ông đã không màng tất cả mà bỏ lại vô số công việc cho trợ lý. Thật ra một phần cũng là do Tống Tử Hàn muốn lẫn tráng. Nói trắng ra anh đang muốn dùng chút công lao này để bồi thường lại những tổn thất tinh thần mà mình đã gây ra. Chứ cái gọi là chân tướng kia chẳng phải sớm đã bị đào lên rồi sao? Cần gì phải điều tra nữa?
Nghĩ rồi Tống Tử Hàn khẽ thở dài, anh cầm lấy tách cà phê trên bàn uống một ngụm lớn. Sau khi đặt lại ly cà phê về chỗ cũ người đàn ông lại tiếp tục vùi đầu vào công việc. Anh cứ như thế miệt mài cho đến tận lúc sáng, chẳng biết đã qua bao lâu chỉ biết rằng Tống Tử Hàn đã làm việc đến lúc đồng hồ báo thức. Khi anh ngẩng đầu lên lần nữa, trời đã sáng tự bao giờ! Cứ như trong vô thứ anh đã làm việc đến quên cả thời gian, giờ giấc.
Thu gom lại đống sổ sách và giấy tờ trên bàn Tống Tử Hàn nhẹ nhàng vươn vai một cái. Dù làm việc suốt cả đêm nhưng dường như trên gương mặt anh không hề có chút mệt mỏi. Khác hẳn với thời gian vừa qua, hôm nay người đàn ông khá tỉnh táo. Anh đứng dậy khỏi bàn làm việc, đi đến trước tủ quần áo rồi chọn ra một bộ vest thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-sau-lam-sao-de-lai-duoc-ben-em-/3731336/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.