Dù rất mệt nhưng Tống Tử Hàn vẫn nhất quyết đến công ty mặc cho trợ lý đã hết lời khuyên nhủ. Anh xuống giường lấy trong túi ra bộ vest đã được quản gia chuẩn bị sẵn. Bộ vest màu đen với hàng khuy cổ điển, bên trong là áo sơ mi trắng kèm cà vạt đen, trên ngực còn cài thêm một nhành hoa trắng. Đây chính là hành động dùng để tưởng nhớ đến người vợ quá cô của mình, cũng là quyết tâm của người đàn ông trước kẻ ác.
Bỏ qua mọi sự cung kính xung quanh Tống Tử Hàn ấn thẳng thang máy lên tầng cao nhất. Thật ra người đàn ông không thích độ cao nhưng đây lại là thứ Bạch Băng Thanh rất thích.
Từ nhỏ cô đã hứng thú với những khung cảnh được nhìn từ trên cao xuống, sau này khi tiếp quản công ty và bệnh viện người đàn ông cũng vô thức theo sở thích đó mà đặt biệt để phòng mình ở tầng cao nhất.
Đang đắm chìm trong cảm xúc nhớ thương thì bên ngoài văn phòng đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa. Người vào không ai khác chính là trợ lý của anh, trợ lý bước vào đặt trên bàn làm việc một tệp hồ sơ dày cộm rồi nói:
- Tống tổng, đây là tất cả bằng chứng và thông tin mà tôi điều tra được. Tôi cũng phát hiện thêm được một việc là ngày thiếu phu nhân mất, chính thư ký của ngài đã tắt mất điện thoại.
Tống Tử Hàn nhìn trợ lý rồi cố gắng kiềm chế cảm xúc mà nói ra từng chữ:
- Được, cậu ra ngoài đi!
- Vâng!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-sau-lam-sao-de-lai-duoc-ben-em-/3731334/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.