“Vậy là từ lúc đó anh đã nhận ra em rồi sao?”
“Không phải, lúc em truy bắt tội phạm đã bị thương ở vai, vô tình để lộ ra vết bớt hình bươm bướm, nhờ nó mà anh mới nhận ra em”
Cô nhớ lúc đó tay anh cũng đã bị thương, lúc ấy vì quá vội vàng nên cô không kịp nhìn rõ vết thương của anh, hiện giờ nghĩ lại cô cảm thấy có chút đau lòng.
“Vậy anh có biết kẻ đứng sau là ai không?”
“Tuy hắn không chịu khai ra, nhưng anh cũng đã đoán được thế lực phía sau sai khiến hắn là ai”
“Vậy anh có định xử lý họ không?”
“Chỉ cần họ không động đến những người mà anh yêu thương thì anh sẽ cho qua chuyện này”
Cô nắm lấy tay anh.
“Sau này em sẽ không để anh phải bị thương nữa đâu”
Anh bật cười, sau đó xoa đầu cô.
“Em không cần phải lo lắng cho anh, những vết thương nhỏ này không là gì đối với anh. Ngược lại là em, nghề cảnh sát rất nguy hiểm, chắc chắn trước đây em đã có không ít lần bị thương trong lúc làm nhiệm vụ đúng không?”
“Em không sao, mặc dù đôi khi sẽ có một số người chống đối lại cảnh sát, nhưng em đều có thể thu phục được họ”
“Sau này em nhớ phải chăm sóc tốt bản thân, không được để bị thương giống như lần trước nữa biết không?”
“Em biết rồi”
“Thật ra hôm nay chính là sinh nhật của anh”
“Sinh nhật anh? Sao anh lại không nói sớm cho em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-sau-chung-ta-van-la-cua-nhau/3376280/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.