Mặc dù trong lòng Hạ Chí Viễn không vui nhưng ông không thể hiện ra ngoài. Ông vẫn lịch sự hỏi thăm về gia cảnh của anh, nói chuyện một lúc thì ông mời anh ở lại ăn tối. Trên bàn ăn, anh cẩn thận gắp thức ăn cho ông trước, sau đó mới gắp cho cô. Trong lúc ăn, anh còn lấy khăn lau thức ăn dính trên khóe miệng cô. Nhìn những lời nói, cử chỉ thân mật của anh và cô, Sở Ngôn Nhất cúi đầu trầm mặc.
Sau khi ăn tối xong, lúc anh và cô chuẩn bị ra về, Sở Ngôn Nhất đột nhiên gọi cô lại, Từ Thiếu Văn đứng ở bên ngoài đợi cô.
"Anh cũng thấy rồi đó, bên ngoài trời rất lạnh, có gì anh nói nhanh đi, tôi không muốn anh ấy phải đợi lâu"
"Hạ Lạc, anh ta đúng là rất tốt với em. Anh là người nói được sẽ làm được, anh thật lòng chúc phúc cho em và anh ta, hy vọng em sẽ được hạnh phúc"
"Tất nhiên rồi. Nếu không còn chuyện gì nữa thì tôi đi trước đây"
Chờ Hạ Lạc đi rồi, Sở Ngôn Nhất quay sang nói với Hạ Chí Viễn:
"Bác trai, không phải bác đã khẳng định với con Hạ Lạc sẽ không có bạn trai sao? Sao bây giờ mọi chuyện lại thành ra như vậy?"
Trầm mặc một lát, ông nói: "Ngôn Nhất, con yên tâm đi, chuyện ta đã hứa với con nhất định sẽ làm được"
Trên đường về, cô và anh nhớ lại những hành động thân mật lúc nãy nên cảm thấy ngượng ngùng, cả hai đều im lặng. Hai người cũng không có ý định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-sau-chung-ta-van-la-cua-nhau/3356432/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.