Cả hai cùng sánh vai bước đi trên đường, hoa tử đằng tới mùa nở rộ, sắc tím tràn ngập hai bên đường, gió cuốn theo cánh hoa rơi trên vai cô, anh vươn tay lấy cánh hoa xuống giúp cô.
"Anh mặc đồ mỏng như vậy không thấy lạnh sao?"
"Cô yên tâm, cơ thể tôi từ nhỏ đã chịu được lạnh, cho nên từ trước đến giờ tôi không cảm thấy lạnh"
Cô học y nên cô biết lời anh nói là thật, cô không nói gì thêm. Qua một lát, anh nói:
"Hạ Lạc, có phải vì ba cô muốn tác hợp cho cô với người mà cô không thích nên cô mới giận ông ấy không?"
"Sao anh biết tôi giận ông ấy?"
"Bởi vì cô về nhà mới một ngày đã trở lại trường nên tôi đoán vậy"
"Anh nói rất đúng, tôi đúng là vì chuyện này nên mới giận ông ấy"
"Hạ Lạc, không phải tôi muốn xen vào chuyện gia đình của cô, nhưng mà tôi nghĩ cô nên từ từ nói chuyện với ông ấy để giải quyết vấn đề giữa hai người thay vì tránh mặt ông ấy. Dù sao thì ông ấy chỉ có một mình cô là con thôi, cho nên..."
"Tôi hiểu ý của anh, nhưng mà vấn đề giữa tôi và ông ấy không phải nói một hai câu là có thể giải quyết được, hơn nữa cũng không phải chỉ có một vấn đề này"
Nghe Hạ Lạc nói vậy anh cũng không nói gì nữa. Lúc này cả hai đã ra đến đường lớn, anh bảo cô đứng đợi mình còn anh vào tiệm mua một ít đồ. Một lúc sau anh cầm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-sau-chung-ta-van-la-cua-nhau/3356431/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.