Vậy là cô đã lên xe hoa về nhà chồng. Mẹ chồng cô cũng đã đưa lễ vật 10 đồng tiền vàng cho mẹ cô như đã hứa. Cô đưa mắt nhìn ngôi nhà mình lớn lên lần cuối rồi cùng đoàn xe về nhà chồng. Nhà chồng cô là một căn nhà cấp 4 với 3 phòng ngủ. Phòng tân hôn của cô là căn phòng trong cùng. Đêm đến, cô mệt mỏi ngồi xuống giường, tháo khăn đội đầu, cô định sẽ ngủ một giấc đến sáng để sáng mai cô còn chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà. Một làn gió lạnh thổi qua khiến cô rùng mình, di ảnh của anh trên giường tân hôn khiến cô có chút không thoải mái. Cô lấy gối che lên, miệng lẩm bẩm:
- Thất lễ với anh rồi.
Cô vừa đặt chiếc gối xuống, một giọng nói phát ra bên tai cô:
- Sao em lại che mặt anh như thế chứ.
Cô giật mình nhìn quanh, căn phòng trống không chỉ có một mình cô. Cô nghĩ mình mệt nên nghe nhầm rồi, nhưng vừa quay qua phía cửa. Một bóng người cao lớn khiến cô hét lên:
- A...
Bóng người đó lướt về phía cô, lấy tay che miệng cô, còn làm dấu bảo cô im lặng chút. Ánh trăng chiếu vào phòng, cô nhìn khuôn mặt của người ấy mà sững sờ. Đây chẳng phả Ưng Khải chồng cô sao? Tim cô đập loạn xạ, cô biết cô gặp không phải người. Nhưng kể từ khi anh che miệng cô, như có thứ gì đó mắc ở cổ họng khiến cô không tài nào nói gì được. Anh vẫn giữ nguyên ngón tay trên miệng mình:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-sau-chung-ta-trung-phung/3749037/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.