Tôi ch.ết vào năm tôi yêu hắn nhất.
Khối tài sản mấy trăm triệu, hắn nói bỏ là bỏ.
Cùng tôi ch.ết trong biển lửa.
Mở mắt ra lần nữa, đã trở lại mười năm trước.
Lúc chúng tôi vừa mới kết hôn, cũng là lúc tôi ghét hắn nhất.
Tôi chạy đến công ty hắn, nhìn thấy hắn câu đầu tiên là nghẹn ngào nói: “Thời Hoài Tự, em xin lỗi.”
Hắn trợn mắt nhìn tôi giây lát, thần sắc bình tĩnh hỏi: "Nói đi, lần này em lại muốn dày vò tôi thế nào nữa đây?"
1
Khoảnh khắc cuối cùng khi vụ nổ mạnh đó xảy ra, tôi nhớ rất rõ, Thời Hoài Tự không thoát ra ngoài.
Hắn vốn quen sạch sẽ ngăn nắp, quỳ xuống bên cạnh tôi nói: “Tang Ninh, em đừng sợ, anh đi cùng em.”
Năm đó hắn 38 tuổi.
Giá trị tài sản hàng trăm triệu, nói bỏ là bỏ.
Cùng tôi ch.ết trong biển lửa.
……
Chạng vạng giữa hè, ánh tà dương ngoài cửa sổ đỏ như m.áu.
Cơn gió oi bức thổi vào phòng.
Tôi tỉnh dậy từ trong mộng, ngồi thẫn thờ trên giường.
"Bà chủ, ông chủ vừa mới gọi, nói buổi tối không về."
Giọng nói của mẹ Lưu từ trong phòng khách truyền đến, bình tĩnh hiền hòa.
Tôi cúi đầu, nhìn chiếc nhẫn cưới mới tinh trên ngón áp út của mình.
Trái tim tôi như ngừng đập.
Ấy vậy mà lại quay về mười năm trước.
Tôi nhắm mắt lại.
Ngọn lửa lớn trước khi ch.ết và cái ôm ấm áp vững chắc, là chân thực đến vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-som-yeu-nguoi/2602673/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.