Tối
"Hình như rõ ràng là mình đã quên mất chuyện gì đấy hừm..." Mộc Lan vẫn đang ngồi đăm chiêu suy nghĩ, thì nghe thấy tiếng mở cửa, cô liền ngó đầu ra. Hiểu Minh bước vào trong nhà, thấy vậy cô cũng quay lại không quan tâm ngồi tập trung suy nghĩ tiếp
"Này!" Bỗng nhiên hắn lên tiếng
"..."
"Này!!"
"..." cô vẫn đang ngồi im lặng suy nghĩ
"Này!!! Cô điếc à"
"Có mà anh ý không thấy tôi đang bận à" tên khốn này cứ thích làm phiền người khác thế nhỉ
"Bận của cô là ngồi đây và không làm gì ư, bận là ăn ngủ rồi thích nghỉ làm hôm nào thì nghỉ à??"
"Anh có tin là nói thêm phát nữa là ăn một phát vả thẳng mồm không" ánh mắt cô bỗng sắc lẹm như một con dao nhìn chằm chằm vào Văn Hiểu Minh, người cô như được bao quanh bởi một luồng sát khí khiến hắn bỗng khựng lại
"Thì- thì sao cô ở nhà rảnh rỗi mà không đi nấu thức ăn đi ny dì giúp việc bận nên không đến được thì ít ra cô với tư cách là một người vợ thì cũng phải nấu một lần chứ"hắn tỏ thái độ hơi khó chịu nhưng mắt vẫn nhìn đi chỗ khác không biết vì cái gì mà hắn ta limh cảm được nếu lúc này mà cáu gắt rồi nhìn thẳng vào mắt cô thì có lẽ sẽ chết chắc
"Muốn ăn tự lăn vào bếp, tôi có quy tắc của bản thân, nói luôn cho anh biết thứ nhất bản thân tôi ghét những ai có tay có chân đầy đủ mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiep-nay-muc-tieu-la-kiem-nhieu-tien/2924876/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.